Hôm trước đi Lạng Sơn đã cho bà con cô bác cười lăn lộn với tập thơ trào phúng của ông Tôn Gia Các (nguyên CBGD khoa Văn ĐHSPHN), Nay đăng lại mấy bài di chúc ông Các viết rải rác từ năm 1960 (lúc 24 tuổi) đến 1998 cho bà con cười lần nữa cho thỏa.
————————————–
DI CHÚC I
Kém sáu tuổi xuân đầy ba chục
Thầy sinh ra nước nhục dân cùng
Tính thầy vốn đã hơi ngông
Đức thầy lại kém hơn ông cụ thầy
Học chẳng có rằng hay chi cả
Nhưng vì đời thầy đã đua chen
Nói nên thời cũng rằng nên
Nay thầy bổ nhiệm giáo viên trường này
Thuở tam đại ông thầy học khá
So với thầy lại quá uyên thâm
Nghĩ quanh thầy vẫn thẹn thầm
Muốn lo sự nghiệp mà làm chẳng nên
Sống bệ rạc sách đèn trễ nải
Chết buồn thương ngoài bãi tha ma
Kẻ hơn người kém gì ta
Đời không bôn tẩu chết là xong thôi
Đồ khâm liệm tồi tồi cũng được
Manh vải thô chiếu lác cho qua
Đồ lề thầy có trong nhà
Nên sắp xếp lại chia ra mà dùng
Thầy bất hạnh lăn đùng ra chết
Ai viếng thăm chẳng biết thời thôi
Các em cũng chớ nhiều lời
Gây thêm dư luận lôi thôi cho thầy
Sống đã chịu những ngày đau đớn
Chết lại còn tai tiếng nọ kia
Âm thầm một ngọn đèn khuya
Đau thương chẳng nói làm gì em ơi
Việc đưa đám đừng mời ai cả
Hoa ở Vinh đắt quá thời thôi
Điếu văn cũng chớ nhiều lời
Đừng đề công đức của người giáo viên
Khi tống táng trống kèn cũng bỏ
Ván săng thì dùng gỗ sơ sơ
Nên đưa vào khoảng sáu giờ
Gánh đi vào buổi lờ mờ hoàng hôn
Chết là hết mỏi mòn một kiếp
Thầy hôm nay chẳng tiếc gì đâu
Đề vào mộ chí mấy câu:
Anh này đã lỡ nhịp cầu sang ngang.
1960
DI CHÚC 2
Chắc rằng cha sắp quy tiên
Bởi cha quá tuổi tri thiên mệnh rồi
Mặc dù sức khỏe còn dồi
Nhưng mà sống chết số trời biết đâu
Nay cha dặn lại mấy câu
Khi cha chết cứ như sau mà làm
Thấy cha thẳng cẳng chỉ nằm
Để bông vào mũi không còn bay bay
Một thằng phải phóng đi ngay
Báo cô Thu Tiết cha mày hết hơi
Một thằng phi xuống chợ giời
Mua cha cỗ ván rộng dài bằng cha
Mua xong chở thẳng về nhà
Thằng đầu thằng cẳng khênh cha bỏ vào
Các con đừng khóc đừng gào
Cha chết là phải sống nào ích chi
Cỗ bàn bày biện làm gì
Chúng mày không đói cha thì nghỉ ăn
Cũng đừng mũ mấn áo khăn
Mỗi thằng một mẩu băng tay được rồi
Đừng nên bắt chước mọi người
Phịa ra trướng đối lôi thôi phiền hà
Mai táng phí lĩnh cho cha
Làm sao hạch toán tiêu pha cho vừa
Cũng nên lưu ý phòng ngừa
Nếu bệnh truyền nhiễm thì đưa đi liền
Mẹ mày cùng với O Tiên
Tuổi già lắm bệnh chớ nên khóc nhiều
Ông mày chắc sống còn lâu
Phải giữ sức khỏe mới hầu được ông
Cha chết đi rất yên lòng
Ngậm cười chín suối cha không hận gì
Từ nay thôi hết thị phi
Đổi mới bảo thủ kiểu gì cũng xong
Văn chương chôn chặt ngoài đồng
Tung hê hồ thỉ tang bồng mặc ai
Nhưng mà có lẽ con ơi
Phải xin bác Mạnh một bài điếu văn
Khi truy điệu đọc một lần
Đến khi hạ huyệt nếu cần đọc thêm
Nghe người con hiểu cha hơn
Rằng cha cũng chẳng tầm thường lắm đâu
Người ta sẽ nói có câu
Rằng cha rất đáng kính yêu
Cha chết tổn thất không sao đền bù
Nghe văn con chớ gật gù
Văn cho người chết bao giờ cũng hay
Các con ơi thôi từ nay
Âm dương cách biệt chúng mày thiếu cha
Chúng mày sẽ mở mắt ra
Trăm năm trong cõi người ta nhọc nhằn
Dễ gì kiếm được miếng ăn
Cha còn sống nói bao lần chẳng nghe
Phận cha sống gửi thác về
Thiên đường địa ngục âm ti mặc dầu
Đời cha chả thiết sống lâu
Các con ơi đấy là câu cuối cùng.
.
DI CHÚC 3
Chuyến này thì chắc cha chết thật
Vì tự dưng huyết áp tăng cao
Máu mồm máu mũi tuôn trào
Máu tuôn ra cả phía sau dầm dề
Mẹ mày bảo chết thì có số
Đừng có hòng mà chộ người ta
Tao đâu có chộ nhưng mà
Lỡ may mà chết lăn ra thì phiền
Hiện nay thằng Nam Hiên đi vắng
Mày mải chơi mày chẳng biết gì
Hỗn hào láo toét ngu si
Chán đời cha phải ra đi đúng rồi
Tất là có số trời định sẵn
Nhưng số tao nó chẳng ra gì
Đến bây giờ tao chết đi
Năm mươi bảy tuổi kể thì còn giơn
So với chú Clin-tơn nước Mỹ
Thì như tao cũng kể là già
Nhưng mà so với nước ta
Thì tao còn trẻ biết là bao nhiêu
Mày thấy đấy rất nhiều các cụ
Tuổi càng cao chức vụ càng cao
Trưởng thành từ các phong trào
Tham gia lãnh đạo ngành nào cũng xong
Thôi việc ấy con đừng suy nghĩ
Cha dặn về tang lễ cho cha
Việc chung thì đã có khoa
Chính quyền đoàn thể họ lo cho rồi
Con khóc đứng khóc ngồi cho khỏe
Cả mẹ con cũng thế mà gào
Muốn cho nước mắt tuôn trào
Thì hòa nước ớt thấm vào khăn tay
Cha nằm xuống chôn ngay cho chóng
Đừng lễ nghi lủng củng thêm phiền
Bỏ hoa hoét, bỏ hương đèn
Tắt hơi thì cứ liệm liền cho xong
Quần áo mới quyết không lãng phí
Mặc đồ thường cũ kĩ cho cha
Chân tay buộc chỉ qua loa
Che cái mặt kẻo người ta buồn cười
Cha sống ở trên đời hay quấy
Chết đi rồi cũng vậy mà thôi
Đương khi không khí ngậm ngùi
Lỡ ra ai đó bật cười thì gay
Cha cứ nghĩ đến này hôm đó
Cả nhà ta ra phố diễu hành
Y như một cuộc mít tinh
Mọi người tham dự cha thành trung tâm
Sống mãi vẫn âm thầm lủi thủi
Khi chết đi lại nổi hơn người
Đừng buồn nhé mẹ con ơi
Cha đi thanh thản về nơi vĩnh hằng.
1992
DI CHÚC 4
Cha chết đưa cha vào Mai Dịch
Theo con đường du kích nghe không
Cha không liệt sĩ anh hùng
Ủy viên ủy viếc cũng không có gì
Thắp hương khấn ông Lê Đức Thọ
Ông làm ơn cho bố con vào
Phải tìm cách thức thế nào
Để tao đừng bị bắt vào công an
Trước hết cứ làm tang ở Viện
Sau đưa đi Văn Điển như thường
Cứ vật vã cứ đau thương
Mẹ con nằm xuống giữa đường mà kêu
Khóc rằng hỡi anh yêu quý
Từ nay anh yên nghỉ ngàn thu
Mày thì cứ khóc hu hu
Để người ta tưởng mày ngu mày đần
Sau mấy năm dần dần nguôi nguội
Đào cha lên rửa ráy đàng hoàng
Gần lò hoàn vũ đưa sang
Nhờ người chạy điện thành than trong lò
Mẹ con mày hốt lấy tro
Thắp hương khấn vái bỏ vô lọ sành
Lợi dụng lúc tình hình lộn xộn
Đưa tro cha đến chốn cung đình
Lựa chiều mà rải vòng quanh
Mả các ông lớn cũng thành mả cha
Kể từ nay là ta thỏa chí
Gần các ông chính trị cao siêu
Sống thì cách biệt rất nhiều
Đến khi chết xuống thảy đều như nhau
Mẹ con nén nỗi thương đau
Hãy vui lên hãy tự hào rằng cha
Sống thì rất kém người ta
Đến khi chết xuống thế là ê-gan !
Khách says
Haaaaaaaaaaaaaaaaaaaahaaaaaa!
Đang làm mệt vào đọc mấy bài Di chúc này cười vỡ cả bụng Cô ạ!
Bác này chắc lúc trẻ sống “quấy” lắm đây!
Thật là một thi nhân đáng tôn kính ^^ :zzz
song an says
Nhớ thầy quá thầy ơi .thầy dạy bài văn tế nghĩa sĩ cần giuộc đến câu” Hỏa mại đốt băng rơm con cúi”
thấy bước xuông chụp ngay cái đuôi sam tóc của con và nói đây con cúi là giống thế này hu hu..thầy ơi chúng con kính trọng và nhớ thầy mãi mãi.
Phùng Thị chung says
Hôm nay nghe cô đọc “di chúc” em nghĩ: Nếu ví Tôn Gia Các như nhạc sĩ Trịnh Công Sơn thì Cô sẽ là ca sĩ Hồng Nhung cô nhỉ. Bởi nếu “di chúc” của Tôn Gia Các mà ai đó đọc thì chắc người nghe cũng không được cười 37/36 kiểu cười…..như khi nghe cô đọc được đâu phải không cô?
Em thật sự khâm phục cô.Cô không chỉ đọc thơ mà hát cũng thật tuyệt.
Hôm nay cô hát cho lớp em nghe 1 bài đi cô!