Nhà văn Thùy Linh
Bây giờ bạn có thể biết đến tận giường ngủ của những người nổi tiếng, hơi nổi tiếng, nổi tiếng chút chút, tự mình làm nổi tiếng…với căn nhà cỡ triệu đô, hơn triệu đô và nhiều triệu đô. Bởi tất cả được phơi bày trên các trang mạng.
Bạn có thể tưởng tượng hình bóng người đẹp ngâm mình trong các bồn tắm sang trọng của một phần giá trị trong những căn nhà đắt tiền đó. Bởi rất cả được phơi bày trên các trang mạng.
Bạn có thể mất ngủ nhiều ngày về sự giàu sang phô trương của các sao và tự hỏi họ kiếm đâu ra ngần ấy tiền giữa lúc một người trí thức (chưa kể dân đen) kiếm được đồng tiền nuôi gia đình hết sức chật vật?
Bạn có thể khó chịu vì hàng ngày mở tờ báo và các trang mạng chỉ thấy chuyện tốc váy, yêu đương, ly hôn, cặp bồ…của những người nổi tiếng và được coi là nổi tiếng. Thậm chí đám cưới của sao nào đó cũng chiếm mất khá nhiều giao diện trên trang mạng với không có thông tin gì cả ngoài các chân dài tới dự lễ thành hôn. Giữa lúc xã hội nơi tôi đang sống có quá nhiều việc cần phải lên tiếng.
Bạn có thể cười nhạt vì một party sinh nhật phù phiếm và hết sức sành điệu của ai đó cũng là người nổi tiếng được tổ chức linh đình và lôi kéo sự chú ý của các phóng viên và nhiều độc giả. Giữa lúc nhiều người dân nước tôi đang thiếu dù chỉ một bữa cơm no bụng.
Bạn có thể kinh ngạc về tội ác diễn ra hàng ngày được “trình diễn” trên các báo và mạng internet như là phần không thể thiếu của cuộc sống trên mảnh đất này. Những vụ án đốt con, đốt chồng, những thây người bị giết cắt rời từng mảnh, những vụ bắn nhau chỉ vì va chạm trên đường, những vụ hiếp dâm trẻ nhỏ và chính con cái mình…Tội ác dường như là chuỵên bình thường khi mọi giá trị nhân văn mang tính người đã bị đẩy ra khỏi cuộc sống.
Bạn có thể bị kinh động bởi những vụ tham ô, thất thoát số tiền lên đến nhiều tỷ tỷ đồng mà người bình thường không biết đó là bao nhiêu chữ số, nhưng vẫn chỉ “rút kinh nghiệm”. Thử hình dung nếu có một Đường Quí Phi thay vì thích xé lụa mà xé tiền thì mất bao nhiêu năm mới xé hết số tiền ấy với mệnh giá 500.000 VND? Nhưng đất nước tôi vẫn bao dung, nhẫn nhịn…cho qua. Trong khi vẫn rất nhiều đứa trẻ phải bỏ học vì không có tiền. Ngày ngày trẻ con vẫn đu dây vượt sông lũ đến trường. Vô vàn đứa trẻ vùng cao phải ở lán dựng tạm trống hoác nơi núi cao rét buốt để nhọc nhằn bám theo con chữ. Vẫn nhiều người phát bệnh tâm thần do nghèo đói, bệnh tật…Chuyện đó ai cũng biết vì tất cả phơi bày trên báo chí.
Bạn có thể thất vọng đau đớn khi thấy thiểu số lãnh đạo cả dân tộc bằng tư duy không thể nói là lạc hậu, mà phải nói là lẩm cẩm, điên khùng. Vậy mà dân tộc tôi vẫn cúi đầu cam chịu, nhẫn nhục cắn răng…Tất cả cũng hiển hiện trên các trang báo và mạng không hề dấu diếm, hàng ngày…Sự thô bỉ, vô liêm sỉ, vô minh, trắng trợn, giả dối, độc ác diễu hành từ mấy chục năm nay và vẫn đang tiếp tục. Sự nhẫn nhục, vụ lợi, bàng quan, lạnh nhạt của triệu triệu người dân cũng chẳng hề dấu diếm…
Có thể phơi bày tất cả, trừ sự thật.
Có thể phơi bày tất cả trừ sự liêm sỉ, tử tế.
Có thể phơi bày tất cả trừ công bằng.
Và đau đớn hơn, có thể phơi bày tất cả trừ lòng yêu nước.
Tôi đã thấy điều đó qua cuộc biểu tình vì Trường Sa – Hoàng Sa – Vịêt Nam vào ngày 12/ 6 / 2011 vừa qua. Nhưng chủng tử của lòng yêu nước trong thời đại mới sẽ gieo mầm vào lòng người từ bây giờ, giây phút này…
Và tôi tin, chỉ một dúm người bày tỏ lòng yêu nước so với gần 90 trịêu dân nước Việt thì cũng đã bắt đầu thổi làn gió dân chủ, tự do vào cuộc sống ngột ngạt hôm nay.
Tôi tin tuổi trẻ, dù là số không nhiều, sẽ truyền năng lượng, nhiệt huyết của họ đến tư duy ù lỳ của rất đông người khác đang bị mắc căn bệnh thời đại “pakinson thể xơ cứng”. Sự thay đổi của cái mới chưa bao giờ bắt đầu từ số đông, thậm chí từ vài con người…Chỉ cần họ tìm ra một điểm tựa là có thể bẩy cả trái đất này.
Nếu có cô gái đẹp nào đã dám khỏa thân vì môi trường (hay vì gì gì đó) thì xin hãy một lần sexy lòng yêu nước để người dân được một lần ngưỡng mộ?
Xin tất cả mọi người hãy sexy lòng yêu nước và sự tử tế, còn những gì thuộc về riêng tư xin hãy kín đáo, lựa lời…
Đừng để các bạn trẻ chỉ thấy sự phồn hoa, phù phiếm mà quên đi hơi thở nặng nhọc của người dân và đời sống nghèo nàn, cực khổ của bao kiếp người đang vật lộn mưu sinh, trong đó có thể là cha mẹ họ.
Đừng để họ bị lóa mắt về tiền bạc, vật chất, đánh mất tính người mà gây tội ác.
Đừng để họ nhiễm sự ích kỉ, vụ lợi, cơ hội để tiếp bước lối sống mặc định trong xã hội: tranh đua học hành; dành giật, mua bán chức quyền; kiếm tiền bằng mọi giá; giàu sang chẳng kém ai; đừng để “giấc mơ con đè nát cuộc đời con”…
Đừng để sự giả dối thoải mái sexy và lên ngôi, thống trị đất nước này.
Theo blog Nhà văn Thùy Linh{jcomments on}
Khách says
Những gì riêng tư được phơi bày trên mặt báo ấy cũng chỉ xa hoa, nhất thời thôi. Nó xuất hiện hàng ngày đấy, nhưng rồi người đọc sẽ quên ngay. Còn lòng yêu nước tiềm ẩn trong mỗi người, chúng ta tự ý thức được nó. Gặp lúc đất nước khó khăn nó sẽ nảy nở cô ạ. Giá trị nhân văn ấy không bao giờ mất đi đâu cô ạ.
Khách says
Website của cô đã được google tăng page rank lên 2 rồi cô, hihi. Nghĩa là các bài viết của cô sẽ được google index thường xuyên hơn và có thứ hạng cao hơn trong kết quả tìm kiếm của google.
Khách says
Chào cô! Em thường ghé thăm nhà cô, rất thích những bài viết trên trang của cô, cô không làm Blog Opera, khả năng giao lưu rất lớn và nhiều tiện ích.Những ngày này tình hình Biển Đông cưc kỳ căng thẳng,khả năng chiến tranh là rất cao,máu trong người như sôi lên,em luôn tự hỏi mình sẽ làm gì để thể hiện lòng yêu nước? Nếu đất nước cần em sẽ xung phong đi TNXP hoặc DQTV gì đó (Em chẳng đi bộ đội được). Gia đình em vốn thế cô ạ, bố mẹ em tham gia kháng chiến chống Mỹ, hai anh ruột tham gia chiến trường K,Em rể là bộ đội sắp đến đi TS…Gia đình em, môt đất nước thu nhỏ, nhiều thế hệ cầm súng.Dạy cho những kẻ không thuộc “Bình ngô đại cáo” một trận cô nhỉ, nhịn nhiều nhục Quốc thể
Khách says
Có thể phơi bày tất cả, trừ sự thật.
Có thể phơi bày tất cả trừ sự liêm sỉ, tử tế.
Có thể phơi bày tất cả trừ công bằng.
Và đau đớn hơn, có thể phơi bày tất cả trừ lòng yêu nước
Đọc mà đau hết cả lòng.hix….Em cũng bị nhiều chuyện như thế (…), đơn cử em dạy đã 18 năm trước là TC Mỹ thuật , sau học ĐHMT tại chức năm 2002 có bằng ĐH nhưng hưởng lương Trung cấp vì không có NVSP ??? Em đang viết một bài Blog hài hước: Nhọc nhằn…chuyển ngạch lươn!( bài chưa hoàn chỉnh nên chưa Pót lên)
Để nói về những nghịch lý và bất công với em và nó là sự quan liêu, sách nhiễu, vòi vĩnh…Lỗi hệ thống cô ạ!!!Chuyện cô cũng chẳng tin được đâu? không chừng vì bài viết này em sẽ bị XL B.Đau thế cô ạ nhiều lúc em nghĩ …Lũ công bộc (trong bài Blog) là phản động!!!Có thể phơi bày tất cả trừ công bằng
Khách says
Ghé thăm cô Hoa, chúc cô cùng gia đình buổi tối vui và ấm áp. Cô đọc bài này nhé, “Đây là những lời tâm huyết nhất của người thầy”. Đọc thấy buồn cho thực trạng GD VN, em rất thích bài viết này… “Hãy tha lỗi cho thầy!”
“Có thể phơi bày tất cả, trừ sự thật.”…
http://vietnamnet.vn/vn/giao-duc/28472/hay-tha-loi-cho-thay-.html