Với mình, những ngày này cũng là những ngày thật đặc biệt trong cuộc đời, nói đúng là một bước ngoặt kì thú trong cuộc đời, được đồng hành cùng lũ nhóc tì đáng yêu không để đâu cho hết. Mọi người, đặc biệt là các vị phụ huynh, cứ thắc mắc không hiểu sao bác bếu và team có cái tài gì mà lũ nhóc chết mê chết mệt các lớp học của bác bếu thế, cả tuần con nào cũng chỉ hóng đến cuối tuần để được đến học chỗ bác, học các môn còn phải giục giã chứ tiếng Đức chả phải giục các con câu nào.
Bí quyết của bác bếu chỉ đơn giản có thế này thôi nhé: đến với con trẻ bằng cả trái tim, với tất cả niềm yêu thương. Có một từ thật hay và rất đúng có thể đặt tên cho cách làm ấy, đó là TÂM TRUYỀN. Bác bếu chia sẻ vài câu chuyện vui vui, nhỏ nhỏ xảy ra trong lớp học nhé.
CÂU CHUYỆN THỨ NHẤT
Một anh cu đi vào lớp thở hồng hộc, mồ hôi mồ kê nhễ nhại. Bác bếu ôm con vào lòng hỏi sao con mệt thế, anh cu kể sáng nay ở trường tổ chức thi chạy, con còn chưa kịp ngủ trưa. Bác vừa xoa lưng, vuốt ngực cho con dễ thở, vừa lau mồ hôi cho con vừa động viên con, lo con sẽ gà gật trong lớp không học được. Bác còn dặn con nếu đang học có lúc nào con mệt hay buồn ngủ quá thì nói với bác, bác sẽ đưa con vào giường nằm nghỉ. Vậy mà con học băng băng cả 3 tiếng đồng hồ trong sự sảng khoái hết mình. Dạy hay, dạy tốt là rất quan trọng, nhưng quan trọng không kém chính là sự yêu thương, quan tâm, động viên, khích lệ con trẻ. Nghe mẹ con kể lại là con về có khoe với mẹ là được bác bếu quan tâm thế nào, thằng bé cảm động lắm.
CÂU CHUYỆN THỨ 2
Lớp có 3 anh cu hiếu động quá trời, cứ luôn miệng, luôn tay chân, ko thể ngồi yên một chỗ lấy vài phút (thiếu nước nhảy cồ cộ như Tôn ngộ không). Hết buổi học đầu tiên cô giáo và bác bếu ngồi thở hồng hộc và suýt chóng mặt. Tuy nhiên, với sự khéo léo của cô giáo và bác bếu, chỉ sang buổi thứ hai biểu hiện “tăng động" đã giảm hẳn đến 80%. Hiện tại, sau buổi thứ 3, hai trong ba anh cu đã hoàn toàn nghiêm chỉnh, còn duy nhất một anh cu vẫn hơi hiếu động tí thôi.
CÂU CHUYỆN THỨ 3
Trong buổi học vừa rồi, bác tìm thấy một tờ phiếu bài tập bị nhàu nát vứt dưới gầm bàn. Bác nhặt lên và vuốt lại cho thẳng thớm như là có thể. Cái anh cu hiếu động ấy bị bạn mách là vì ko làm kịp bài nên chán (tuy bác đã ngồi kèm riêng trong lớp), vò tờ giấy bài tập rồi ném xuống bàn. Anh cu nghe bạn mách vậy thì có phần lúng túng. Bác ko mắng con mà chỉ bảo "không phải bạn… ném đâu, bạn chỉ vô ý làm rơi tờ phiếu bài tập xuống đất, và do ko biết nên di chân vào làm nhàu tờ giấy thôi. Có đúng không con, con không cố tình phải không?", và thế là thằng bé lí nhí riêng với bác rằng từ sau nó sẽ không như thế nữa. Trộm nghĩ, nếu lúc ấy mà mắng hay phê bình thằng bé trước mặt các bạn chắc cu cậu sẽ có phản ứng khác.
CÂU CHUYỆN THỨ 4
Có bé con học lớp 2, miệng còn thơm mùi sữa, mắt mũi tròn xoe xinh như búp bê. Con đến lớp học hăng say lắm, chả thua gì các anh chị cùng lớp, thế nhưng đến khi về nhà phải làm bài tập thì xem chừng nản. Mẹ kể con vì ngại làm bài tập nên muốn thôi học. Chả biết có thật thế hay không nhưng khi bác hỏi thì con cứ khăng khăng bảo không phải thế đâu ạ, con rất thích học. Thế là trong giờ ra chơi và cuối buổi học bác bếu thi thoảng lại bảo với con “Thật tiếc quá, hôm nay hóa ra là buổi học cuối cùng của con ở lớp chúng mình. Trên lớp con học hăng hái thế (con bé cực kì đáng yêu và thực sự có tố chất) mà về nhà lại lười không muốn làm bài tập à, bác thấy thật tiếc cho con. Vì hôm nay là buổi học cuối cùng của con ở lớp, tẹo nữa lớp mình sẽ chia tay con, chắc chắn cả lớp sẽ buồn nhớ con lắm đấy, bác cũng sẽ rất nhớ con vì bác rất yêu con”. Bác bếu cứ chọc tưng tửng thế, vậy là lúc ra về con bé cứ nhất mực khăng khăng “Bác ơi, con vẫn thích học đấy chứ, con sẽ không ngại làm bài tập nữa đâu ạ, con vẫn muốn học tiếp đấy ạ”. Rồi con bé nhoẻn miệng cười rất xinh, ánh mắt lấp lánh vui làm bác bếu cứ ngất ngây con gà Tây.
CÂU CHUYỆN THỨ 5
Một anh cu lớp 4, được mệnh danh là nhà khoa học nhí vì xem nhiều chương trình tivi và đọc nhiều các sách về khoa học. Hôm nào anh cu cũng học hành say sưa, phát biểu tích cực, thế nhưng chủ nhật vừa rồi anh cu đến lớp học mà chưa ngủ trưa nên mắt mũi lờ đờ. Cứ học được một lát anh cu lại chạy ra ngoài kêu bác ơi con buồn nôn. Lần nào bác cũng vỗ lưng, xoa bụng cho anh cu cắt cơn buồn nôn. Cứ được bác xoa, vuốt cho vài cái xong là anh cu kêu hết buồn nôn rồi và hí hửng chạy vào. Anh cu cứ chạy ra chạy vào như thế đến vài lần trong một buổi học. Cuối cùng bác nhận ra rằng, hóa ra anh cu cũng muốn làm nũng bác bếu tí ti, hi hi…. Nhìn anh cu chũn chĩn, cái bụng lại phinh phĩnh, bình bịch chạy ra chạy vào mà buồn cười quá thể, đáng yêu quá đi mất.
CÂU CHUYỆN THỨ 6
Hôm chủ nhật vừa rồi bác bếu đã làm một cái test nho nhỏ. Trong giờ nghỉ giải lao, sau khi các con ăn bánh ngọt xong bác có đề nghị từng bạn mang hộp bánh ra vứt vào túi đựng rác. Và điều đáng buồn là tuyệt đại đa số cả lớp hồn nhiên và thẳng tay ném tọt nguyên cái vỏ hộp bánh vào túi rác. Và thế là bác lại phải móc ra vừa bày tỉ mỉ cho các con cách gấp gọn hộp bánh, hộp sữa, nói chung là các vỏ hộp trước khi vứt vào thùng rác, vừa giải thích tại sao phải làm vậy. Bác rèn các con đức tính cẩn trọng, trước khi làm bất cứ việc gì, từ việc nhỏ nhất như vứt rác cũng phải biết nghĩ đến người khác (các nhân viên môi trường), đến môi trường. Lại nhớ có lần các học viên cao học bị mình xạc cho một trận tơi bời khói lửa chỉ vì cái tội giờ nghỉ trưa ăn cơm hộp xong đến cái việc đơn giản là xếp chồng cái đống hộp xốp đựng cơm vào nhau rồi hẵng nhét vào túi rác mà cũng không ai biết mà làm hay thèm làm. Toàn các giáo viên đi học mà còn vô tư và thẳng tay để nguyên từng hộp xốp vào túi rác, lồng phồng cả đống tướng.
Chán "tẩy não" người nhớn rồi, bây giờ quay sang “tẩy não” lũ con nít, xem ra có ích hơn đấy.
Lũ nhóc đến với bác bếu ngoài nghịch tiếng Đức ra cũng chả học cái gì cao siêu đâu, bác chỉ toàn rèn những thứ cỏn con như thế thôi.
Các phụ huynh đã nhất loạt phản hồi là các con trai đã nghiêm chỉnh “đi tè kiểu Đức”, tức tè ngồi, tè xong thì đậy nắp toilet lại, he he…
Chỉ còn các anh nhớn là hơi cứng đầu, chưa chịu thực hiện.
PS. Hình trong ảnh là bác hướng dẫn các con cách gấp nhỏ vỏ hộp trước khi bỏ vào túi rác.
Minhnghia says
Thật bổ ích khi đọc