Nghe tin về vụ thảm sát đẫm máu ở Paris hôm thứ 6 ngày 13 vừa rồi cu Nam đã rất đau buồn. Những dòng thơ này được con viết ra trong nước mắt và con chỉ muốn giữ cho riêng mình và những người yêu thương nhất. Thấy hay và cảm động quá nên đành liều chia sẻ với mọi người. Mong thằng bếu yêu thương không giận bác bếu nhé.
ĐỖ NHẬT NAM
Em nằm xuống khi Paris mùa lá đỏ
Lá rơi nghiêng
Bạc ối trời chiều
Viên đạn xé lạnh băng găm nơi ngực
Nòng súng vô tình tàn nhẫn giết tim em!
Em nằm xuống khi nhà hát Bataclan đang sáng
Ban nhạc đang chơi
Những bản nhạc tình đời
Máu và khói cuộn trào trong đắng chát
Khúc ca nào lặng tắt giữa chơi vơi…
Em nằm xuống Paris đang huyên náo
Stade de France
Cuồng nhiệt hò reo
Tiếng súng nổ hận thù gieo chát chúa
Trái bóng tròn ngừng những nhịp lăn xa…
Em nằm xuống
Paris buồn tang tóc
Tháp Eiffel tắt lịm ánh đèn
Dòng sông Seine đỏ mình đêm lạnh buốt
Câm lặng buồn, một phút hóa chia ly
Ai gieo rắc hận thù và nước mắt
Gieo đau thương thành tia chớp ngang trời?
Thứ sáu ngày mười ba định mệnh
Quỷ dữ linh hồn hiện hữu giữa Paris.
Em nằm xuống, chôn hận thù, chôn chua xót
Nước Pháp ôm em liệm khúc ru tình
Thôi tim nhé, xin ngàn lần tha thứ
Vì em là một phần của nước Pháp hào hoa!
Diện says
Đọc thơ của Nhật Nam không nghĩ đây là bài thơ của một cậu bé mới 14 tuổi. Súc tích, trầm lặng, từng trải và bác ái!
Hay quá Nhật Nam ơi!