• Skip to primary navigation
  • Skip to main content
  • Skip to primary sidebar
  • Skip to secondary sidebar

Phương Hoa

  • Trang chủ
  • Giới thiệu
  • Liên hệ

Thư cuối năm….

01.02.2014

Lượt xem: 121

 

Berlin, thứ ba, 19h30 ngày 28.1.2014

Thế là chỉ còn có hai ngày nữa là lại tết. Các bạn nhà mình đã xong đỡ đầu tắt mặt tối chưa? Túm lại cuối cùng thì năm nay mua gà, mua lá dong, giò chả tôm thịt, cải bắp su hào ở đâu hời nhất? Ai được khen xinh nhất, đảm nhất, giàu nhất – thiên hạ đệ nhất có một không hai? Và cuối cùng thì có ai trong số bạn bè thân yêu của tôi đã tỉnh ra để mà xót thương lấy thân. Bớt đảm, bớt tài để mà ung dung? Đã bảo rồi, năm nào chả tết, năm nào chả ngần đấy việc, ngần đấy khen chê. Bớt khát khao tham vọng đi thì sẽ ổn, đơn giản chỉ là thế thôi.

Nói vậy chứ tết quan trọng phết. Đối với riêng tớ thì tết chính là giờ G để biến quyết tâm thành hành động, để ngồi viết thư thăm các bạn. 

Ngồi điểm lại thì thấy năm 2013 đối với tớ là một năm tuyệt vời. Một năm đầy sóng gió biến động. Mới mẻ lạ lẫm. Lốm đốm khủng hoảng nhỏ to đếm kể không hết. Mốc dấu quan trọng nhất như các bạn đã biết, nhà tớ thực sự đã dứt áo ra đi. Khủng hoảng đầu tiên là tớ không hề nhớ nhà, không hề thèm rau thèm phở, chả nhớ cái quái gì cả. Tớ nhận ra một điều tớ chưa từng yêu quí gắn bó cái nơi tớ đã chui ra chui vào ngần ấy năm trời. Giời ạ, tớ nói thầm thôi, đừng kể với ông bà già tớ, các cụ sẽ đau lòng như thế nào. Ở bên này bạn bè cũ gặp lại hay hỏi chuyện quê hương ngày ấy bây giờ và đương nhiên tớ luôn gật gù như gà mổ thóc, nhớ lắm, thương lắm, yêu lắm, dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn…

Niềm vui lớn nhất của vợ chồng tớ là em cún đã được đi học ở đây tròn 5 tháng. Cún ngoan ngoãn hiểu chuyện. Mới hôm nọ vợ chồng còn lo sốt vó không hiểu cún sẽ học hành ra sao thì nay cún đã tự tin vui vẻ, nhiều bạn bè, đi lại tàu xe thông thạo vù vù. Cùng một lúc cún học tiếng Anh, tiếng Đức tiếng Pháp mà không hề lẫn lộn. Vợ chồng tớ nhẹ cả người. Thỉnh thoảng tớ không hiểu có đúng con cún nhà mình nó đang thao thao bất tuyệt tiếng nọ tiếng kia on phone đấy không. Lúc này đây, một lần nữa, mình muốn cảm ơn cuộc đời đã ban tặng cún cho mình, một người bạn tuyệt vời. Mình ngưỡng mộ, nể phục và trân trọng con gái mình.

Năm 2013 cũng là năm vợ chồng tớ hay cãi nhau. (lạy trời chỉ còn 2 ngày nữa là tết, sang năm mới sẽ hết cãi nhau). Tớ nhận ra rằng mình đã nhầm toàn tập. Sau 22 năm chung sống yêu thương vợ chồng tớ chưa hề kiệt sức. Hàng ngày ngoài việc lo làm lo ăn lo chơi chúng tớ dành toàn bộ sức lực vào việc tranh luận. Chúng tớ bàn thảo về những việc đã xẩy ra từ thế kỉ trước, về việc ở nhà nói tiếng Đức hay nói tiếng Việt với con, rồi thì ăn gì mua gì ở đâu, xét nét lời ăn tiếng nói. Cuối cùng thì chúng tớ tự nguyện bắt chước thiên hạ nắm chặt tay nhau mỗi người nhìn về một hướng. Để đến nỗi lúc này đây năm cận tháng kề, toàn dân thiên hạ sum họp bên nhau thì bọn tớ lơ lửng ở hai đầu nỗi nhớ. Tớ thực sự khủng hoảng vì phải xa anh ấy…..

Năm 2013 là một năm quá bèo. ”Xã hội đang phải đương đầu với vấn đề lớn nhất là sự mất niềm tin trầm trọng. Ngay cả với giới tinh hoa đằng sau ánh mắt xa xăm là một sự chán nản khắc khoải”. Cá lớn nuốt cá bé, sông hồ sạch trơn. Trơ lại chỉ còn là quan cắp ô và những vụ tố tụng chưa từng có trong lịch sử. Người ta bàng hoàng choáng váng khi một cô nhân viên quèn dựa vào cái hệ thống quái quỷ còn có tên mĩ miều là ngân hàng đã giúp cô lừa lọc trót lọt hàng nghìn tỷ mà họ vẫn có thể nhởn nhơ rũ phủi trách nhiệm. Tởm không thể tả nổi. Niềm tin móc đâu ra khi các nhóm lợi ích công khai khiêu khích chút tử tế nhẫn nhịn cuối cùng của dân đen…

Dù không trực tiếp tham gia nhưng tớ có thể cảm thấy thị trường run sợ. Run sợ cũng phải thôi, bán buôn gì với ai, như nào, từ đâu? Cái cần nhất bây giờ có lẽ là sự giản dị khiêm tốn. Sẽ không có gì phải xấu hổ khi nhận lại cái máng lợn sứt mẻ và bắt đầu bằng sự chăm chỉ cầu thị hơn. Cần khẩn trương xác định rõ nhân tố cơ sở nào đã cho phép chúng ta được sống vương giả ung dung, phởn phơ giàu có một cách hơi thái quá như vậy trong suốt hơn mười năm qua….

Còn rất nhiều điều muốn kể lể chia sẻ nhưng lợn kêu con khóc xin để dành thư sau. Dù thời thế có xoay vần ra sao thì tớ vẫn luôn mong chúng mình stay in touch cùng nhau đi về phía trước. Phía trước là mặt trời! Vợ chồng tớ và cún xin gửi đến các bạn và gia đình bạn bè người thân lời chúc sức khỏe, bình an, may mắn. Chúc một tết một năm mới tốt lành!

Thân mến và tạm biệt
HS-HP

Chuyên mục: Bài viết từ độc giả

Reader Interactions

Comments

  1. Nguyễn Mạnh Quân says

    01.02.2014 at 12:43

    Bức thư vẫn sâu sắc như bức thư năm trước. Tiếc rằng trước đây khi cùng làm với chị ở cùng 1 công ty, em lại chưa được tiếp xúc lần nào.

    Trả lời

Trả lời Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Primary Sidebar

PGS.TS Nguyễn Thị Phương Hoa
Giám đốc Nhịp Cầu Đức CTC

Bài viết mới

  • Đại nhạc hội Giáng sinh 2020 kỉ niệm 5 năm thành lập Nhịp Cầu Đức CTC
  • Kĩ năng sống (2)
  • Kĩ năng sống (1)
  • Chuẩn bị hành trang du học
  • Để con không vô cảm

Phản hồi gần đây

  • Dương Duy Thảo trong Bài phát biểu tại lễ khai mạc triễn lãm về bảo vệ môi trường tại Viện Goethe HN
  • Guest trong Bài phát biểu tại lễ khai mạc triễn lãm về bảo vệ môi trường tại Viện Goethe HN
  • nguyễn thu hiền trong Bài phát biểu tại lễ khai mạc triễn lãm về bảo vệ môi trường tại Viện Goethe HN
  • BacGiang trong Thông gia nhà mình
  • Guest trong Thông gia nhà mình

Our Visistor

004610
Views Today : 6
Views Yesterday : 13
Views Last 7 days : 136
Views Last 30 days : 672
Views This Month : 406
Views This Year : 3025
Total views : 9362

Secondary Sidebar

Bài viết

  • Bài viết của tôi
  • Bài viết từ độc giả
  • Bài viết ưa thích
  • Viết cho con trai

Đào tạo

  • Tư vấn du học Đức
  • Các khóa bồi dưỡng
  • Sau đại học
  • Đại học
  • Đơn vị đã tham gia giảng dạy

Nghiên cứu

  • Bài tham gia hội thảo
  • Bài đăng trên tạp chí
  • Sách đã xuất bản
  • Đề tài nghiên cứu

Liên kết

  • Facebook Phương Hoa
  • Nhịp cầu Đức CTC
  • PTE Online

Copyright © 2022 · Phương Hoa