Tin vui là thi tốt nghiệp THPT năm nay còn nhõn 4 môn, toàn môn sở trường của ông con, trừ Văn (Văn, Toán bắt buộc, Ngoại ngữ và Lý tự chọn). Thằng này nếu có hứng thì viết rất tốt nhưng mắc bệnh dị ứng nặng với môn Văn, đúng hơn là với cách dạy và học môn Văn trong nhà trường. Nó kêu văn chương ở Việt Nam toàn chém với tán phét ba lăng như bị điên, có mỗi cái điệp khúc "li la li la li la" trong bài "Cây đàn ghi ta của Lorca" mà các bố ấy (ý nó ám chỉ các nhà phê bình, "tán" văn, giảng văn gì gì đó) tán dài đến 4 trang giấy của con nhà người ta. Nó còn bảo, "con vào mạng tra xem thực hư ra sao về cái dòng "lí la lí la li la" thì thấy hóa ra các bố ấy toàn bốc phét, tán vung giời chứ nhà thơ Thanh Thảo tác giả bài thơ bảo rằng ông thấy cái giai điệu đó hay hay, nghe vui tai thì cho vào bài thơ chứ chẳng có ý nghĩa quái gì cả. Và nó kết một câu xanh rờn "Học Văn chán không chịu được. Văn với chả viếc toàn tán phét ba lăng nhăng đến tác giả đọc những thứ thiên hạ tán văn mình cũng còn choáng nữa là học trò”. Chẳng hiểu đọc đâu ra mà nó còn bảo, mẹ biết không đến chính ông nhà văn Nguyễn Khải làm hộ con trai ông ấy bài văn phân tích tác phẩm "Mùa lạc" của ông mà còn bị cô giáo cho điểm 2 với lời phê "Không hiểu ý tác giả". Và thế là nó quẳng quách sách văn đi không học nữa, dù mai nhà trường tổ chức thi thử hai môn Văn và Toán.
Mình nghe ông con lầu bầu về môn Văn xong thì bật tivi xem chương trình văn nghệ “Giai điệu tự hào” (khá hay) ở VTV1. Chương trình có nhiều khách mời, cả trẻ lẫn già đều toàn những nhân vật có tên tuổi ở các lĩnh vực như âm nhạc (nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu, NSND Trung Kiên, Trần Lập), điện ảnh (NSND Đặng Nhật Minh, nữ diễn viên gì mà quên mất tên, hi hi…), văn chương (nhà văn Trần Thị Trường và Trang Hạ), kiến trúc, y học,…. Chương trình giới thiệu lại những bài hát của một thời hào hùng của dân tộc, trong đó có bài “Đêm nay anh ở đâu” của Phan Huỳnh Điểu. Sau khi nghe ca sĩ hát đến lượt các khách mời phát biểu cảm xúc về bài hát. Ai cũng thấy bài hát hay ở cả giai điệu và ý nghĩa ca từ thể hiện nỗi nhớ nhung, lo lắng cho những người lính ra mặt trận, bla bla bla,…. Điệp khúc “Đêm nay anh ở đâu” được lặp đi lặp lại những 3 lần thể hiện nỗi lo âu và nhớ mong khắc khoải dành cho người lính ở mặt trận, bla bla…. Buồn cười quá là ngay sau đó nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu kể lần ấy ông được Hội nhạc sĩ mời ra Hà Nội họp, tình cờ ông có gặp vợ chồng ca sĩ Vũ Dậu. Vũ Dậu cứ thắc mắc hỏi “Anh ơi, thế đêm nay anh ở đâu”, tức ý hỏi đêm nay tôi ngủ ở đâu. Cái câu hỏi trong bài hát thực ra chỉ đơn giản là tôi lấy câu chị Vũ Dậu hỏi tôi đêm ấy ngủ ở đâu, chỉ đơn giản thế thôi”.
Hề hề, xem ra ông con cũng có lý phết, hi hi…..
——————-
Lời bài hát "Đêm nay anh ở đâu?" của Phan Huỳnh Điểu
Nhìn ngôi sao nhấp nháy suốt đêm thâu
Như mắt ai nhấp nháy đang tìm nhau
Làn gió mát thoang thoảng hương đêm
Mơn cành hoa trước thềm
Như bàn tay anh vuốt nhẹ tóc em
Đêm nay anh ở đâu
Đêm nay anh ở đâu
Đêm nay anh ở đâu
Em biết anh ở đâu mà lòng đừng lo âu
Ôi em đang bay vào trong mơ
Thấy em được ra chiến trường
Cùng anh chiến đấu quyết sống chết cùng có nhau
Những đêm dài thao thức hoài
Ngọn đèn soi bóng vẫn trong nhiềm thương nhớ
Với niềm tin anh thắng giặc
Dù bao năm tháng
Dù nắng mưa em vẫn chờ
Hong Berlin says
Ôi chị yêu quí ơi. Mấy tuần nay em bù đầu đâm vào toàn những thứ vụn vặt, vớ vẩn. Em thấy mình ngu đần kinh khủng. Hôm nay quyết tâm quẳng đấy vào trang của chị đọc cho đỡ chán đời, để tâm hồn lại được treo ngược cành cây. Đọc xong bài Văn Vỉn Viếc của chị em tỉnh hẳn cả người. Em thấy ngưỡng mộ bà chị còn sức lực, nhiệt tình nhiệt huyết viết lách chia sẻ tâm tư với mọi người. Em rất thích cách chị viết câu chữ. Chân thật và thẳng thắn. Em nhớ lại có lần em và cún làm văn lớp 5, em còn xin cho cún nghỉ học để 5h sáng em đèo cún lên Hồ Tây ngắm trời mọc, sau một tuần cặm cụilàm mới xong bài văn, cầu kỳ đầy tâm trạng cảm xúc. Cô giáo Tràng An của cún xoẹt luôn cho 2 điểm bảo chép văn mẫu, không tính. (khổ thân cún tiu nghỉu mất hứng mấy tuần). May mà cún không nhụt chí vì hàng ngày em vẫn động viên con gái tập viết, tập viết ra những dòng suy nghĩ của mình, và irgendwie cún cảm nhận được kỳ diệu của câu chữ, của văn nên cún tiếp tục say mê đọc nhiều sách. Em chúc chị vui vẻ tiếp tục viết chị nhé. Em gái nơi xa. Hồng Berlin
nthiphuonghoa says
@ Hong Berlin:
Em gái “lặn” lâu thế, lặn ko sủi tăm luôn, hi hi…
Chúc cả nhà khỏe và vui nhé.
Mong sớm gặp lại nha em.
bb em gái yêu quí
chị H.
lê liên says
cảm ơn cô Hoa về bài viết, cháu cảm thấy tự tin hơn khi day con mình sau hồi suy ngẫm đọc bài viết của cô.
Hương Hoàng says
Cô ơi, em nhớ cô!