tuanvietnam.vietnamnet.vn/2011-01-16-noi-thang-va-nghe-noi-thang-
Khó quá, khó quá với con lạc cháu hồng!
Càng ở trên cao lại càng khó!
tuanvietnam.vietnamnet.vn/2011-01-16-noi-thang-va-nghe-noi-thang-
Khó quá, khó quá với con lạc cháu hồng!
Càng ở trên cao lại càng khó!
Hôm qua mẹ bận không đi đón Cống được. Đến 2h chiều gọi điện cũng chưa thấy Cống về nhà. Gọi di động cho Cống không được. Mãi sau mới thấy ba bảo Cống gọi điện nói Cống đang ở nhà bạn Trung vì “nhà bạn ấy có chuyện”. Mẹ nghe thế và lấy làm thắc mắc không hiểu nhà bạn ấy xảy chuyện gì mà phải “vời” đến cái đám “quân hồi vô phèng” này.
Tối về mẹ hỏi thì được nghe Cống kể:
– Bạn Trung không muốn ở nhà nữa mà đòi chuyển ra ở ngoài. Bố mẹ bạn ấy quản lý chặt quá, không cho đi đâu ra khỏi nhà nên bạn ấy bức xúc lắm và đòi ra “ở riêng”. Thế nhưng giờ thì ổn rồi, không đòi đi nữa rồi (chắc do công thuyết phục của Cống và Việt Hiếu đây)
Ôi giời ạ, mới học có lớp 9 mà đòi ra ở ngoài. Chắc bọn ranh này tưởng cứ hít thở khí trời là cái bụng sẽ no tròn và giấc ngủ sẽ say tít đây. Rõ cái tuổi dở ông, dở thằng, dở khôn, dở dại. Cũng đã không biết bao lần mẹ bảo Cống rằng mẹ cầu cho con của Cống sau này cũng bướng bỉnh, ngang ngạnh như cua giống Cống để cho Cống được thưởng thức cho “sướng”.
Ngồi một lúc Cống còn “tiết lộ” thêm:
– Thằng Trung bị bạn gái đá rồi. Vừa tặng con bạn gái cái điện thoại xong thì nó đá, nó tuyên bố chia tay. Trung bây giờ yêu một con bé ở trường NBK. Con bạn gái cũ của thằng Trung mọi bữa thích thằng Hiếu, thằng Hiếu ghét lắm nhưng giả vờ xuôi. Thằng Hiếu nó đang lên âm mưu trả thù con đấy cho thằng Trung.
Mẹ hỏi:
– Trả thù kiểu gì?
Cống bào:
– Thì cứ giả vờ cũng thích con bé đó, tặng cho nó vài thứ quà vớ vẩn cho nó sướng. Chờ đến dịp nào đó chơi cho con bé đó một vố, rủ nó đi shopping, tìm tặng nó một món quà thật đắt tiền. Trong lúc chờ họ gói quà thì giả vờ đi vệ sinh rồi chuồn luôn.
Mẹ nghe xong thì “cấm khẩu rồi ngất lịm”.
“Bọn mẹ” ngày xưa tuy là học trò “cá biệt” nhưng có lộn mấy vòng cũng không nghĩ ra những trò láo toét như các con bây giờ.
Sợ bọn bay quá bọn bay ơi. Mới lớp 9 mà đã lắm trò ma mãnh thế này thì bố mẹ cũng đến phát ngất với các con.
Hu hu… mẹ chưa tỉnh mà vẫn phải đi “ngất” tiếp đây.
www.tienve.org/home/activities/viewThaoLuan.do;jsessionid=8004DD144C0C0205B45A25AC4B2725B1
Ha ha…. một ví dụ đắt cho critical thinking. Nghe, đọc thông tin nào đó chớ có tin ngay mà phải truy tìm rõ nguồn gốc, căn nguyên xem thực hư thế nào.
Quá hay!
{jcomments on}
{webgallery}
|
{webgallery}
|
{webgallery}
|
{webgallery}
|
Hôm nay sinh nhật con trai tròn 15 tuổi mà con trai bị ốm phải nghỉ học.
Trời rét cắt da cắt thịt, bảo mặc áo ấm không chịu nghe, cứ ăn mặc phong phanh thì ốm là phải rồi.
Thế nhưng nhờ Cống bị ốm mà ba mẹ lại được Cống “khuyến mại” cho mấy bữa ngủ chung, sướng quá. Rét thấu ruột, được ôm Cống béo ngủ thì trên đời không gì sướng hơn he he….
Thế nhưng ba mẹ cũng đã tự cảnh báo trước là phải phanh dần đoạn ôm ấp và thơm thít hít hà thằng Cống kẻo sau này Cống lấy vợ rồi lại vẫn cứ đòi diễn cái màn đó thì gay go to, hi hi….. Về chuyện này đã có khối tấm gương tày liếp rồi. Có bà, con trai đã ngoài 40 tuổi, vợ con đề huề nhưng khi con đi công tác có mấy ngày mà bà cứ xót xa quằn quại, dí mũi vào đám quần áo hít hà rồi rên lên ời ời “ôi giời ơi, “xằng bé” đi công tác lâu quá, sao mãi chưa về thế. Nhớ “xằng bé” quá đi thôi”. Có bà, ông con trai tuổi cũng đã băm nhừ (vợ con cũng đủ cả), bác sĩ một bệnh viện lớn ở Hà Nội, không ít lần vẫn bị mẹ vỗ yêu mấy phát vào mông rồi nựng “yêu quá cái mông này, ngày xưa toàn bắt mẹ xoa mông mới chịu ngủ”. Ông con điên quá gầm lên “bà bị dở hơi à?”.
Nói chung những chuyện khôi hài kiểu đó thì nhiều lắm lắm. Cũng không ít cô con dâu không chịu được cảnh đó đành dứt áo ra đi.
Ba mẹ đã hạ quyết tâm và xin thề: sẽ phanh dần dần cái màn ôm ấp, xoa vuốt rồi thơm thít hít hà cái thằng Cống béo để sau này khỏi bị vợ Cống lườm và nguýt theo “ông bà này chắc bị thần kinh”
Xin thề x 100000000000000000000000000000000 lần nhá