http://www.vietnamnet.vn/giaoduc/201004/Tien-si-62-tuoi-tranh-luan-ve-TS-ngoai-tri-thuc-salon-903098/
Thầy Hồ Ngọc Đại trân trọng “chất người” của Ngô Bảo Châu
Ngô Bảo Châu viết mừng Hồ Ngọc Đại
Ôi, làm trẻ con bây giờ khổ thật!
{jcomments on}
Thằng Cống béo “lãng mạn”
Hè 2009 (lớp 7) ba mẹ gửi Cống đi học hè ở Singapore 2 tuần cùng trường Đoàn Thị Điểm.
Khi về nước mẹ thấy trên cánh tay của Cống chi chit những vết móng tay cấu. Mẹ hỏi Cống, Cống nhất quyết chỉ nói mỗi một câu “bọn bạn nó cấu”. Mẹ ngạc nhiên lắm và hỏi “Thế con có đánh lại bạn nào cấu con không?”, Công lắc đầu. Đến nước này thì mẹ không hiểu nổi. Cống vốn nóng nảy, cục cằn lắm cơ mà. Đã không ít lần Cống trợn ngược mắt tỏ thái độ dữ dằn với bạn, thậm chí còn đánh bạn, thế mà lần này Cống chịu ngồi im để các bạn cấu chằng chịt vào tay. Thật không thể nào tin được.
Mấy hôm sau mẹ hỏi Miu, Miu tủm tỉm kể: “Bác ơi, buồn cười lắm, có hôm anh Cống bị mấy đứa con gái trường Đoàn Thị Điểm xúm vào cấu đấy bác ạ, thế mà anh ấy chỉ ngồi im và cười rồi để cho bọn nó cấu”.
Mẹ nghe xong choáng quá, không hiểu nổi tại sao.
Nhưng rồi, tình cờ một hôm “nhòm trộm” được vào blog của Cống mẹ thấy Cống viết thế này:
“Thế là mình đã lại về nhà, lại được ôm lấy cái Tivi.
Nhưng hôm nay bỗng nhiên thấy nhớ mấy con ở trường Đoàn Thị Nở (láo quá!)
Hôm đấy mình đã để yên cho chúng nó xúm vào cấu mình bởi vì mình nghĩ không biết những giây phút như thế này có còn lặp lại trong cuộc đời mình nữa không.
Thực ra thì mình cũng muốn sẽ lại có một chuyến đi như thế này nữa.
Mình nhớ các bạn.
Các bạn nên biết điều này!”
Hic hic… mẹ đọc xong và hiểu rằng “Cống của mẹ đúng là lớn thật rồi”.
P/S. Hôm qua 03.04.2010, Cống đi học về với đầy những hình vẽ trên cánh tay, cây, mây, trăng sao hay mặt trời gì đó. Mẹ hỏi thì Cống bảo "con ngồi cạnh nó vẽ". Mẹ hỏi "thế con không mắng bạn hay "đánh bạn" à?", Cống bảo "Không, con kệ nó". Mẹ quá choáng luôn.