Chao ôi là buồn!!!
Nhân những ngày sóng gió trên sàn chứng khoán của Bộ Giáo dục post lại bài gần một năm trước đăng trên FB
"Nơi làm việc" của bố con chú bé sửa giày
Cách đây tròn 2 tuần mình mang 2 đôi giày của Cún và Ti đi sửa. Một cậu nhóc tì mặt mũi khôi ngô tuấn tú ngồi thay vào chỗ của ông thợ sửa giày ở góc Trần Tử Bình cắt Nghĩa Tân. Hỏi ra thì biết cậu nhóc này ra làm thay cho bố về đi gặt giúp mẹ. Cu cậu mặt mũi sáng láng, thư sinh, cặp mắt đen láy với hàng mi dày mượt như mi con gái. Thêm nữa, cu cậu có đôi bàn tay thon dài và đẹp như của dân chơi piano. Nhìn cậu ta làm việc cẩn thận, chỉn chu, và khéo léo mình rất thích. Sửa giầy cho khách xong, cu cậu không chỉ đánh đôi giày cho bóng loáng mà còn tỉ mẩn lau chùi kĩ lưỡng phía trong đôi giày, điều mà tuyệt nhiên không mấy thợ đánh giầy nào làm. Lân la trò chuyện thì biết cu cậu sinh năm 1995, cũng định đi học trung cấp nhưng nghĩ đằng nào có học xong cũng ko xin nổi việc nên ra Hà Nội học nghề sửa giày giúp bố, bố con túc tắc thu nhập xem ra cũng ổn. [Read more…] about Chao ôi là buồn!!!
Vẻ đẹp của người đứng một mình
Bi kịch của sự hào nhoáng
Vài bệnh mãn tính của trí thức Việt
Nguyễn Quang Dy
Ngày nay, các bác sỹ thường khuyên chúng ta phải kiểm tra sức khỏe định kỳ nếu không muốn bị đột tử (vì tim mạch) hay mắc các bệnh nan y (như ung thư). Trong “thế giới phẳng”, Tom Friedman cũng khuyên các doanh nghiệp phải kiểm tra sức khỏe thường xuyên, nếu muốn tồn tại và phát triển. Không biết giới trí thức Việt có kiểm tra sức khỏe và khám bệnh thường xuyên không, và có thừa nhận bệnh tật của mình không?
Có lẽ việc này cần hơn là “định nghĩa lại trí thức”. Tại sao phải định nghĩa lại? Chẳng lẽ lâu nay chúng ta không biết trí thức là gì, là ai, và làm gì. Đã qua rồi cái thời ông Mao điên rồ và xảo quyệt nói bậy: “trí thức không giá trị bằng cục phân”, hay cái thời mấy ông Việt Minh ngây ngô và cuồng tín, bắt chước ông Mao: “Trí phú địa hào, đào tận gốc, trốc tận rễ”. Họ không hiểu vùi dập trí thức là đồng nghĩa với tự sát quốc gia.
Tuy đã qua rồi, nhưng hệ quả của nó vẫn còn, bởi căn nguyên là cực đoan và cuồng tín chưa chết, vẫn còn lẩn khuất trong chính chúng ta. Nếu chịu khó quan sát, ta có thể nhận diện một số căn bệnh mãn tính điển hình của giới trí thức và văn nghệ sĩ Việt. Họ là thành phần ưu tú của quốc gia, làm đầu tàu thúc đẩy tiến bộ xã hội, nên cần quan tâm và khám bệnh, cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen (mấy ông này uống và hút dữ lắm!).
Những nhận xét dưới đây có thể đúng, có thể sai, có thể bổ sung, có thể tranh luận, nhưng là cần thiết. Đừng vội phủ định hay khẳng định ngay. [Read more…] about Vài bệnh mãn tính của trí thức Việt