• Skip to primary navigation
  • Skip to main content
  • Skip to primary sidebar
  • Skip to secondary sidebar

Phương Hoa

  • Trang chủ
  • Giới thiệu
  • Liên hệ

admin

Những giáo viên đang đi trên vỏ trứng

02.01.2012

vietnamnet.vn/vn/giao-duc/51158/nhung-giao-vien-dang-di-tren-vo-trung.html

Chuyên mục: Bài viết ưa thích

Sẽ đến lúc muốn làm người Triều Tiên!

02.01.2012

Nguyễn Thế Thịnh

Dạo rồi, người ta bàn tán nhiều về cái chết của ông Kim Jong-il và con ông, Kim Jong-un vừa trở thành lãnh đạo tối cao. Người ta nói về người Triều Tiên khóc, sự khóc cũng thành một đề tài.

Nói chung, đa số không thích thể chế "đóng cửa" với thế giới của người Triều Tiên, không ai thích sống ở một đất nước không điện thoại di động, không Internet…Cũng chẳng ai thích sống nghèo khổ như dân Bắc Triều.

Thế mà với tôi, lại có cái để thích.

Tôi thích dân chúng Triều Tiên dù bỏ đất nước mà đi, thế nhưng ngày ông Kim mất, họ lại tìm mọi cách về dự đám tang. Thấy họ có cái gì đó tôn sùng ông Kim như một ông thánh và mê tư tưởng của ông như một tín ngưỡng, tôi hơi giật mình. Giật mình là vì họ vẫn còn kính yêu lãnh tụ của họ. Đừng cười, hãy nghĩ lại mà coi, bây giờ, ta có yêu kính lãnh đạo đến như thế không? Hay thử hỏi, cũng khá lâu rồi, khi nghe vị nào đó qua đời, có ai trong chúng ta rơi lệ? Lại hỏi, vì sao?

Tôi phục Đảng Lao động ND Triều Tiên. Trong bối cảnh thế giới hiện nay họ vẫn giữ được sự độc lập và thống nhất đến mức cao nhất có thể. Vì thế nên họ mới dám đưa một người 29 tuổi lên làm lãnh đạo tối cao. Tôi cũng phục họ rất công khai, Đảng toàn quyền thì cứ nói lãnh tụ cao nhất toàn quyền, Kim Jong-il được kế vị thì nói ra là sẽ kế vị và thực tế là đã kế vị. Không vòng vo Tam Quốc (để chạy đôn chạy đáo), không đổ cho "tập thể".

Thực ra người Triều Tiên nghèo, nhưng trong bối cảnh phát triển như hiện nay, giàu để làm gì? Trong phim tài liệu "Chủ nghĩa Tư bản-một chuyện tình", Michael More trích dẫn Bejamin Franklin, nói đại ý rằng, của cải làm ra nên giữ lấy một ít cho đủ ăn, còn lại nên hiến cho nhà nước để phân phối lại. Tôi nghĩ cuối cùng cũng thế thôi, ăn uống để sống chẳng đáng bao nhiêu. Hiếp đáp, bòn rút của người khác (kể cả việc bán nước từng phần -cách nói của Nguyễn Duy) không cần đến cả liêm sĩ, cuối cùng của cải cũng chẳng để làm gì, chỉ để tiếng cho đời nguyền rủa.

Người làm giàu nhất định nghĩ, giàu cho nó sang, nhưng có người giàu mà không sang, có người không giàu vẫn sang.

Có người đọc đến đây ắt phì cười, kệ, tôi cứ nói tiếp.

Tôi là thằng viên chức quèn nhưng nhờ trời đủ ăn, đi đâu, làm gì cũng tiêu bằng chính đồng tiền của mình, thấy rất tự do. Cái này thuộc về phạm trù không giàu mà sang. Trong lúc, tôi thấy mỗi lần quan chức nào đó ở các ngành trên trung ương về địa phương mang theo vợ con, thậm chí là bà con nội ngoại bắt các tỉnh phải cung phụng, lại còn tinh tướng chê hết cái này cái kia, tôi thấy họ không có liêm sĩ. Họ không biết dù phải cung phụng nhưng trong lòng những người cung phụng (kể cả người phục vụ) coi họ chẳng là cái đinh gì. Cái này gọi là giàu mà không sang. Họ vẫn muốn giữ nhiều tiền cho đến chết. Và, đồng tiền đó đôi khi, vô hình trung là tác nhân làm tha hóa con cái họ, điều mà họ phấn đấu suốt đời.

Trẻ và giàu như Mark Zuckerberg là cùng, thì cũng qua Việt Nam cưỡi trâu và chơi trò bịt mắt bắt dê thôi.

Mà ừ hé, không ai chết vì không có điện thoại di động, cũng không ai chết vì không có Internet. Làm người nông dân cày cấy ruộng nương, tối về vài chén rượu, vài bát cơm, tối "ba xoa hai đập" lên giường, khỏi mưu mẹo, kế sách, về liêm sĩ thì họ là tỉ phú!

Dân tộc Triều Tiên giàu liêm sĩ. Nghèo thì nghèo, mày đừng hòng đụng đến tao. Rõ ràng, rành mạch, công khai. Tao có thể nhịn ăn để làm vũ khí hạt nhân, mày hãy coi chừng, tao không đụng đến mày thì thôi, ngồi yên đó!

Họ không ve vãn, lúc thằng này, lúc thằng kia như một con điếm lại luôn mồm nhân phẩm.

Hiện tại tôi chưa thích nhưng tôi sẽ thích làm người Triều Tiên khi Kim Jong-un vừa tăng cường lực lượng bảo vệ đất nước, sở hữu vũ khí tối tân nhất, vừa mở cửa cho thế giới vào Triều Tiên (với tư cách khách du lịch, không thảm đỏ thảm đen, đầu tư đầu công gì hết). Lúc đó, toàn đất nước Triều Tiên biến thành một bảo tàng lớn, sống động, lấy nguồn thu chính từ khoáng sản và du lịch, còn ở đó, họ vẫn duy trì hoạt động như hiện nay, sống một cuộc sống bình thường, không chiến tranh, giết chóc, hiếp đáp, mưu mẹo, lừa lọc…Và, có lẽ như thế, họ sẽ là dân tộc hạnh phúc nhất hành tinh!

Lãnh tụ Kim Jong-un, cố lên!

Chuyên mục: Bài viết ưa thích

‘Anh Mạnh ạ, giáo dục rất đơn giản’

30.12.2011

vietnamnet.vn/vn/giao-duc/54839/-anh-manh-a–giao-duc-rat-don-gian-.html

Quá hay và quá đúng!!!!!!!!!!!!

Chuyên mục: Bài viết ưa thích

Xếp hạng các trường đại học ra sao?

29.12.2011

nguyenvantuan.net/education/3-edu/1401-xep-hang-cac-truong-dh-ra-sao

Chuyên mục: Bài viết ưa thích

Nỗi khiếp sợ đời mình

22.12.2011

Đăng trên Tạp chí truyền hình VTC News ngày 26.3.2012

Mình chẳng phải người Tây nên nỗi khiếp sợ của mình xem ra cũng rất tầm thường, bé mọn, không sang trọng và tầm cỡ như những nỗi khiếp sợ phổ biến của người dân Tây. Người Tây họ có những nỗi sợ rất đáng sợ và cũng rất sang trọng như sợ sự cô đơn, sợ các vấn đề liên quan đến tài chính (như các món nợ ngân hàng), sợ bệnh tật, sợ sự chết chóc,… Nỗi khiếp sợ đời mình xem ra rất nhỏ nhoi, không đáng sợ chút nào. Nói ra khéo dân Tây lại cười cho thối mũi. Nỗi khiếp sợ đời mình là nỗi sợ……. bị mời đi nghe hòa nhạc, ha ha…

[Read more…] about Nỗi khiếp sợ đời mình

Chuyên mục: Bài viết của tôi

  • « Go to Previous Page
  • Go to page 1
  • Interim pages omitted …
  • Go to page 80
  • Go to page 81
  • Go to page 82
  • Go to page 83
  • Go to page 84
  • Interim pages omitted …
  • Go to page 171
  • Go to Next Page »

Primary Sidebar

PGS.TS Nguyễn Thị Phương Hoa
Giám đốc Nhịp Cầu Đức CTC

Bài viết mới

  • Đại nhạc hội Giáng sinh 2020 kỉ niệm 5 năm thành lập Nhịp Cầu Đức CTC
  • Kĩ năng sống (2)
  • Kĩ năng sống (1)
  • Chuẩn bị hành trang du học
  • Để con không vô cảm

Phản hồi gần đây

  • Dương Duy Thảo trong Bài phát biểu tại lễ khai mạc triễn lãm về bảo vệ môi trường tại Viện Goethe HN
  • Guest trong Bài phát biểu tại lễ khai mạc triễn lãm về bảo vệ môi trường tại Viện Goethe HN
  • nguyễn thu hiền trong Bài phát biểu tại lễ khai mạc triễn lãm về bảo vệ môi trường tại Viện Goethe HN
  • BacGiang trong Thông gia nhà mình
  • Guest trong Thông gia nhà mình

Our Visistor

024485
Views Today : 17
Views Yesterday : 72
Views Last 7 days : 623
Views Last 30 days : 2710
Views This Month : 1999
Views This Year : 7695
Total views : 43168

Secondary Sidebar

Bài viết

  • Bài viết của tôi
  • Bài viết từ độc giả
  • Bài viết ưa thích
  • Viết cho con trai

Đào tạo

  • Tư vấn du học Đức
  • Các khóa bồi dưỡng
  • Sau đại học
  • Đại học
  • Đơn vị đã tham gia giảng dạy

Nghiên cứu

  • Bài tham gia hội thảo
  • Bài đăng trên tạp chí
  • Sách đã xuất bản
  • Đề tài nghiên cứu

Liên kết

  • Facebook Phương Hoa
  • Nhịp cầu Đức CTC
  • PTE Online

Copyright © 2025 · Phương Hoa