{webgallery} {/webgallery} |
{webgallery} {/webgallery} |
{webgallery} {/webgallery} |
{webgallery} {/webgallery} |
Hôm nay sinh nhật con trai tròn 15 tuổi mà con trai bị ốm phải nghỉ học.
Trời rét cắt da cắt thịt, bảo mặc áo ấm không chịu nghe, cứ ăn mặc phong phanh thì ốm là phải rồi.
Thế nhưng nhờ Cống bị ốm mà ba mẹ lại được Cống “khuyến mại” cho mấy bữa ngủ chung, sướng quá. Rét thấu ruột, được ôm Cống béo ngủ thì trên đời không gì sướng hơn he he….
Thế nhưng ba mẹ cũng đã tự cảnh báo trước là phải phanh dần đoạn ôm ấp và thơm thít hít hà thằng Cống kẻo sau này Cống lấy vợ rồi lại vẫn cứ đòi diễn cái màn đó thì gay go to, hi hi….. Về chuyện này đã có khối tấm gương tày liếp rồi. Có bà, con trai đã ngoài 40 tuổi, vợ con đề huề nhưng khi con đi công tác có mấy ngày mà bà cứ xót xa quằn quại, dí mũi vào đám quần áo hít hà rồi rên lên ời ời “ôi giời ơi, “xằng bé” đi công tác lâu quá, sao mãi chưa về thế. Nhớ “xằng bé” quá đi thôi”. Có bà, ông con trai tuổi cũng đã băm nhừ (vợ con cũng đủ cả), bác sĩ một bệnh viện lớn ở Hà Nội, không ít lần vẫn bị mẹ vỗ yêu mấy phát vào mông rồi nựng “yêu quá cái mông này, ngày xưa toàn bắt mẹ xoa mông mới chịu ngủ”. Ông con điên quá gầm lên “bà bị dở hơi à?”.
Nói chung những chuyện khôi hài kiểu đó thì nhiều lắm lắm. Cũng không ít cô con dâu không chịu được cảnh đó đành dứt áo ra đi.
Ba mẹ đã hạ quyết tâm và xin thề: sẽ phanh dần dần cái màn ôm ấp, xoa vuốt rồi thơm thít hít hà cái thằng Cống béo để sau này khỏi bị vợ Cống lườm và nguýt theo “ông bà này chắc bị thần kinh”
Xin thề x 100000000000000000000000000000000 lần nhá