(Ngày vĩnh viễn chia tay người bạn thân thiết nhất của tôi "thời học trò áo trắng")
Mẹ ạ, con nay đã nửa đời
Về không có chốn, tới nhầm nơi
Nhân gian mẹ bảo vô cùng rộng
Con chỉ mơ về một chốn thôi… (Viên Linh)
Không thể đếm nổi những lần lên sân bay Nội bài.
Lần thì đón, lần thì đưa, tiễn biệt…
Tâm trạng của những cuộc đón đưa và tiễn biệt thường cũng rất khác nhau. Cảm giác lắm khi buồn vui lẫn lộn.
Và cũng không ít lần tự mình làm cả cuộc hành trình, không buồn mà cũng chẳng vui.
Hà Nội, sáng 9.1.2011
Mưa phùn gió bấc.
Trời xám xịt, ảm đạm, não nề.
Gió rét cắt ruột.
Mấy đứa co ro trong giá lạnh lên Nội Bài để đón bạn về.
Không biết có phải bạn tôi đã đi lạc chuyến tàu cuộc đời.
Hay bạn cũng chỉ như một thứ hành lý bị gửi nhầm đến một nhà ga xa lạ.
Đã bao năm rồi bạn mơ được trở về nhà.
Nhưng nào có ai hay ngày trở về của bạn lại thê lương đến thế.
Sau gần hai chục năm biền biệt viễn xứ,
Có ai ngờ nơi đón bạn về lại là nhà ga hàng hóa ở sân bay.
Không dám tin,
Không thể tin,
Làm sao mà tin cho được
Bạn tôi nằm đó,
Im lìm trong một chiếc thùng gỗ.
Đâu rồi khuôn mặt đẹp với nụ cười hiền hậu của những ngày xưa?
Ông Trời ơi, sao ông quá bất công?
Sao chúng tôi không được đón bạn về trong nụ cười rạng rỡ?
Thế là thôi,
Vụt qua trời, một ánh sao băng
————–
(Tưởng nhớ bạn tôi, lớp trưởng lớp 10A Yên Hòa ngày xưa)
N.Thị Phương Hoa
Khách says
Con biết cô buồn mấy hôm nay
Lòng thương nhớ bạn xiết bao ngày
Nhưng người đã khuất, không hề mất
Như nắng lên trời ấm gió đông!
Khách says
Chết không phải là hết chị ạ. Chỉ là đi sang một cõi khác thôi chị ạ. Một cõi thanh thản và bình an hơn.
Khách says
@ Như Quỳnh + @ Dang Thanh Diem:
Ừ, nghĩ như thế cho lòng thanh thản.
Khách says
Hoa oi, tin không nổi dù đó là sự thật
Hãy quên buồn di bởi tụi mình vẫn còn phải sống
Khách says
Tao lại khóc khi đọc những lời mày viết Hoa ơi. Trời ơi mưa phùn + gió mùa đông bắc + trời xám xịt và bạn mình ở đó trong đó một thùng hàng có đánh dấu đâu là đầu, đâu là chân, xót xa quá khi mà tại sao không phải là người bằng xương, bằng thịt với vòng tay của ngày gặp mặt sau 18 năm xa cách.
M.Liên à, đúng là bọn mình phải quên đi, còn phải sống, nhưng khi nào mới quên được đây?
Khách says
Hoa oi, rat xot thuong nhung minh cung ko cuong lai dc so phan. Thoi thi cau cho ban ay som dc sieu thoat. Minh van phai song, van phai ton tai, ma cuoc song day nhg dieu chuong tai, gai mat. Danh phai kim long minh de song cho thanh than Hoa a. Roi noi buon se nguoi ngoai, Chuc ban luon Manh khoe – Xinh dep.
Khách says
Mỗi người một số phận. Số phận bạn của chị thật buồn. Kiếp này khổ thì chắc kiếp sau Trời Phật sẽ thương.
Cầu mong cho linh hồn của người đã mất được siêu thoát.
Khách says
Em xin chia buồn cùng cô và gia đình bạn cô 😐
Khách says
Xin được sẻ chia
Khách says
Cuộc đời giống như một thước phim
Có tập đầu và cũng có tập cuối
Có tập vui và cũng có tập buồn
Dùng ký ức để xem lại tập cũ
Hãy chỉ nhớ những phút giây hạnh phúc
Để hạnh phúc ấy trở thành vĩnh cửu!
TRAN THI NHAT LE says
41 nam , khi duoc tin cua ban thi lai nhu the nay. Nho ngay nao cung voi Nguyen Viet Hoa va Quoc di hoc lop boi duong hoc sinh gioi o truong Dich vong (gan chua Ha). Ban thich 1 con cho tet bang day cuoc mau hoang yen cua toi, nhung vi la do ky niem nen ko the cho ban duoc
Xin danh chia tay voi ban thoi, Quoc oi.