Vài dòng lăng nhăng nhân ngày Thầy Thuốc Việt Nam
Mình bị bệnh sùng bái, ngưỡng mộ nghề y. Ngày xưa đồng ý trao phân gửi thận, sorry, trao thân gửi phận, cho cái lão ấy cũng chỉ vì lão mổ giỏi, hát hay, hay lam hay làm (vì đi bộ đội mới được ăn no bằng cơm), thế thôi, he he… Cũng may mà vẫn còn thuận giò xuôi bướm, à quên, thuận buồm xuôi gió, cho đến giờ. Khổ quá, già rồi nên hay mắc bệnh nói nhịu, he he…..
Sở hữu được lão ấy trong nhà có cái may là cả lò, cả tổng nhà mình ốm đau đều yên tâm. Bẹn giai U90 nhà mình vừa rồi ko có lão ấy thì khéo cũng "Trạch Văn Đoành" rồi, he he….. Ở khoa bẹn U90 nằm ai cũng tưởng lão ấy là con giai bẹn U90, còn mềnh là con dâu mới đểu chứ.