Ông bà ngoại mình sinh 4 người con, nhõn mẹ mình là gái.
Ba ông cậu ruột, mỗi ông thông thái một vẻ:
Ông cậu đầu (dân Nghệ anh trai của mẹ cũng được gọi là cậu), đã mất. Ông là giáo sư, nhà phê bình, nghiên cứu văn học, triết học, học giả uyên bác (nguyên tổng biên tập Tạp chí nghiên cứu văn hóa nghệ thuật và nguyên hiệu trường viết văn Nguyễn Du, tác giả của những cuốn sách khảo cứu tầm cỡ như Hành trình văn hóa Mĩ, Lịch sử phát triển các tư tưởng triết học Ấn độ,….. (nằm trên giường bệnh những năm cuối đời vẫn nhọc nhằn nhả chữ, đọc cho vợ ghi chép lại). "Văn chương hạ giới rẻ như bèo" (Tản Đà) nên mỗi công trình nghiên/khảo cứu giá trị dày dặn đến dăm ba trăm trang cũng chỉ đủ tiền lo cho một bữa giỗ cậu thời giá cuối những năm 90 của thế kỉ trước.