• Skip to primary navigation
  • Skip to main content
  • Skip to primary sidebar
  • Skip to secondary sidebar

Phương Hoa

  • Trang chủ
  • Giới thiệu
  • Liên hệ

Viết cho con trai

“Anh hùng” Cống béo cứu “mĩ nhân”

17.03.2011

Cống có cái tính lau bau, trong giờ kiểm tra không lo làm bài chu đáo mà chỉ lo cho bạn chép bài. Có hôm trên đường đi học về Cống kể “hôm nay kiểm tra tiếng Anh, con cho cả lũ chép bài”. Thế nhưng, chỉ mấy hôm sau đã thấy Cống thông báo “chẳng hiểu thế quái nào mà cái lũ chép bài của mình được 10 tất, còn mình thì bị 9”. Có quái gì khó hiểu cơ chứ, viết lách cẩu thả thì bị trừ điểm là cái chắc rồi.

Hôm qua mẹ còn được nghe cô giáo dạy Hóa lớp Cống kể là trong giờ kiểm tra một tiết môn Hóa ở tuần trước Cống còn gác bài làm của mình lại để làm bài giúp bạn gái bên cạnh (khác đề). Mẹ bảo Cống: cứ vớ vẩn, không chỉ người chép bài mà cả người cho chép bài cũng bị lập biên bản đấy, từ giờ tuyệt đối không được làm thế.

Cống khự lại:
– Có phải đi thi đâu mà lo, chỉ là kiểm tra ở lớp. Con phải làm bài giúp nó chứ, nó là đứa con gái con chơi thân nhất trong lớp mà lại không giúp nó à.

Mẹ cười khoái trí:
– Ha ha… lại màn “anh hùng cứu mĩ nhân” chứ gì?

Cống nghe mẹ nói thế thì lên cơn thần kinh, cáu kỉnh ầm ĩ và bỏ lên gác, dỗi không học thêm nữa. Mẹ xin lỗi thế nào cũng không nghe. Đúng là đồ thân kinh, dở hơi, chập mạch! hi hi .

Trưa, lúc mò xuống gác ăn cơm, Cống bảo mẹ:
– Từ sau mẹ đừng có đùa cái kiểu đấy nữa nhé. Con không thích.
– Thì mẹ đã xin lỗi rồi còn gì. Lắm chuyện quá đi mất.
– Anh hùng cứu mĩ nhân cái quái gì. Mĩ nhân gì cái con đấy. Mẹ mà nhìn thấy con đấy có mà mẹ ngất ngay, nó xấu nhất lớp con chứ mĩ nhân cái gì.

Ha ha… mẹ cứ tưởng Cống giận mẹ vì trêu Cống là anh hùng, hóa ra là ông Cống tức vì mẹ gọi nhầm bạn gái đó là “mĩ nhân” hê hê…

Cống đểu thật!

Chuyên mục: Viết cho con trai

Hành động “nghĩa hiệp” của Cống

05.03.2011

 

Cống hôm qua đi học về thấy mặt mày căng thẳng và cực kì bức xúc với cô dạy Sử vì thái độ “gây sự” (từ dùng của Cống) của cô với bạn Tài trong giờ Sử.

Cống kể:

Cô dạy Sử vừa bước vào lớp thì thấy bạn Tài quay quay cái dập ghim trong tay, chưa biết “đầu cua tai nheo” gì bèn mắng luôn Tài và bắt trả ngay cho bạn (trong khi dập ghim là của Tài). Cô trò có lời qua tiếng lại mấy câu (Tài khăng khăng bảo với cô là dập ghim của con sao con lại phải trả cho bạn) thì Tài bị cô Sử tát cho mấy cái (cô này rất hay tát học sinh, hôm trước vừa tát Tiến Minh đôm đốp vì tội không chép bài, suýt bị Tiến Minh tát lại, may mà cậu ta kiềm chế được). Tài bảo: “Con đang bị ốm, đến bố mẹ con cũng không có quyền tát con, sao cô lại tát con” thì được nghe cô tuyên bố “Tôi thay mặt bố mẹ ạnh tát anh để giáo dục anh”. Chuyện chỉ có thế, nhưng cô dạy Sử đã mách lại cho cô chủ nhiệm biết và yêu cầu mời phụ huynh bạn Tài đến gặp.

Tài thực ra chẳng có lỗi gì, nhưng hôm nay cô chủ nhiệm phê bình bạn Tài trước lớp và yêu cầu mời phụ huynh đến gặp. Cả lớp mặc dù rất bất bình với thái độ của cô dạy Sử nhưng đều ngồi im thin thít nghe cô chủ nhiệm mắng bạn Tài mà không dám ho he hay tỏ ý kiến gì cả. Cống thấy uất ức cho Tài quá bèn đứng phắt dậy thưa với cô là bạn Tài không có lỗi gì cả, tất cả là do thái độ của cô dạy Sử không đúng. Cô ấy lại còn tát bạn Tài.

Lời phản đối thẳng thắn của Cống như một mồi lửa. Cống vừa dứt lời thì hàng loạt các bạn trong lớp, cả cán bộ lớp và cán bộ tổ, đều nhất loạt đứng lên bảo vệ bạn Tài và tỏ sự bất bình với thái độ của cô dạy Sử.

Lúc tan học, Việt Hiếu (bạn thân nhất của Cống) liền bảo với Cống:
– Nó có phải là bạn thân của mày đâu, việc gì mày phải bênh vực và thanh minh cho nó. Kệ xác nó chứ.

Vừa nghe thấy Việt Hiếu nói thế, Cống tức quá vặc lại luôn:
– Ừ đấy, tao cứ bênh vực nó đấy. Mày nói thế mà nghe được à. Nó không phải là bạn thân của tao, nhưng nó là bạn cùng lớp, mà kể cả nếu nó không là bạn tao, chỉ là người dưng mà tao thấy nó bị oan tao cũng sẽ bệnh vực nó đấy. Cứ nghĩ và sống kiểu như mày thì đừng hòng bao giờ hi vọng có được bạn thân nhé, tao nói trước cho mà biết.

Việt Hiếu nghe Cống nói vậy thì vội im thin thít.

Mẹ nghe xong câu chuyện Cống kể thì thấy quá cảm kích vì bản lĩnh và cử chỉ nghĩa hiệp của Cống đối với bạn bè.

P/S. Tối nay Cống nhận được điện thoại của mẹ Việt Hiếu gọi đến mách tội Việt Hiếu tự động bỏ lớp học thêm cả tuần nay. Cô ấy có ý trách là bạn bè chơi thân với nhau sao không thấy bảo ban giúp đỡ nhau tiến bộ gì cả. Ngay sau đó mẹ nghe thấy Cống gọi cho bạn Hiếu vừa khóc nức nở vừa nói rất to: "Sắp thi đến nơi rồi, tao không hiểu mày nghĩ gì mà bỏ học. Có việc gì thì mày phải nói với tao chứ. Mày mà không quay trở lại lớp học (học thêm) ngay thì đừng có bao giờ nhìn mặt tao nữa và cũng đừng có làm bạn thân của tao nữa, nghe chưa."

Chuyên mục: Viết cho con trai

Thằng Cống béo “ngoa ngoắt”

04.03.2011

 

Cống rất ghét học các môn xã hội, đặc biệt là môn Văn và Sử.

Thứ 4 vừa rồi có bài kiểm tra Sử một tiết. Hôm trước Cống học đến hơn 12h đêm mới đi ngủ, đến 3h30 phút sáng lại thức để học tiếp một mạch đến lúc đi học. Trong bữa cơm tối Cống mặt mũi sưng sỉa và làu bàu:

– Đến chết với cái môn Sử. Sao con ghét học cái môn Sử thế không biết, cái quái gì cũng phải nhớ.

Mẹ bảo:

– Sao con không dùng lược đồ tư duy hệ thống hóa các ý chính lại học cho dễ nhớ? 

Cống:

– Ối giời ơi, mẹ không thể tưởng tượng được đâu, gi gỉ gì gi cái quái gì cũng phải nhớ và học thuộc lòng. Phải nhớ xem Bác Hồ ngồi ở chỗ nào, ngày nào, hô những câu gì, trận đánh diễn ra làm sao, kết thúc trận đánh có bao nhiêu thằng bị thương ở tay phải, bao nhiêu thằng bị thương ở tay trái, bao nhiêu thằng bị thương ở chân phải, bao nhiêu thằng bị thương ở chân trái và bao nhiêu thằng bị thương ở đầu. Đấy phải nhớ hết thế đấy, mẹ có nhớ được không? Sao con ghét cái môn Sử thế không biết. Học như điên ấy.

Nghe Cống nói chua ngoa thế, mẹ hỏi luôn:

– Thế có phải nhớ bao nhiêu thằng bị thương ở CHIM không hả?

Ha ha…..

Chuyên mục: Viết cho con trai

“Lòng nhân” của thằng Cống béo

26.02.2011

 

Trong vòng chưa đến mười ngày mà Cống bị ghi sổ đầu bài đến mấy lần, với tội danh mất trật tự, đọc tin nhắn trong giờ nên bị thu điện thoại và có thái độ vô lễ với cô khi bị cô phạt (ra khỏi lớp đập cửa cái sầm). Ngay sau khi được cô giáo chủ nhiệm gọi điện mời đến gặp, mẹ hốt hoảng phi ngay đến trường gặp cô thì thấy Cống đang đứng ủ rũ trước cửa phòng hội đồng. Sau khi được nghe hết tội danh của Cống, mẹ đề nghị với cô giáo phải nghiêm khắc trừng trị Cống (thỏa thuận ngầm của mẹ và cô Cống không đuợc biết, hic hic…).
Sau khi nghe cô chủ nhiệm “đọc bản cáo trạng”, Cống sụt sùi xin lỗi cô. Thế nhưng, trước khi ra về Cống bỗng òa khóc nức nở và hỏi cô:
– Thưa cô, con biết lỗi của con rồi, nhưng cô có thể cho con xin cô một lời khẩn cầu không ạ?
– Tất nhiên rồi, con nói đi.
– Cô có thể quan tâm hơn đến bạn VH (bạn thân nhất của Cống) không cô? Bạn ấy khổ lắm cô ạ. Bạn ấy bị thấp khớp nên trời lạnh bạn ấy bị đau lắm, hay phải đi bác sĩ. Nhiều lần bạn ấy đến lớp muộn vì đau quá phải đi bác sĩ chứ không phải ý thức bạn ấy kém đâu cô ạ. Bạn ấy hay bị bố mẹ “chửi” vì cô hay mách tội bạn ấy, nhưng bạn ấy chưa bao giờ “chửi” cô sau lưng đâu ạ, trong khi có khối bạn ở lớp cô cứ tưởng là ngoan, còn được cô khen nữa, thế mà các bạn ấy còn toàn “chửi” cô sau lưng đấy (Cống có cái tật cứ “mắng” thì gọi là “chửi”).

Mẹ đang điên ruột vì các tội lỗi của Cống nhưng nghe Cống tha thiết “khẩn cầu” với cô như thế thì trào nước mắt vì cảm động. Mẹ không ngờ Cống sống có tình với bạn như thế. Mẹ thấy cả cảm phục Cống nữa đấy.

Trên đường chở Cống về nhà, mẹ bỗng thấy lòng thanh thản trở lại vì con trai mẹ là một chú bé thực sự có lòng nhân, biết nghĩ đến bạn, chia sẻ với nỗi đau của bạn.

Chuyên mục: Viết cho con trai

“Tình chiến hữu” của Cống và các bạn

19.01.2011

 

Hôm qua mẹ bận không đi đón Cống được. Đến 2h chiều gọi điện cũng chưa thấy Cống về nhà. Gọi di động cho Cống không được. Mãi sau mới thấy ba bảo Cống gọi điện nói Cống đang ở nhà bạn Trung vì “nhà bạn ấy có chuyện”. Mẹ nghe thế và lấy làm thắc mắc không hiểu nhà bạn ấy xảy chuyện gì mà phải “vời” đến cái đám “quân hồi vô phèng” này.

Tối về mẹ hỏi thì được nghe Cống kể:
– Bạn Trung không muốn ở nhà nữa mà đòi chuyển ra ở ngoài. Bố mẹ bạn ấy quản lý chặt quá, không cho đi đâu ra khỏi nhà nên bạn ấy bức xúc lắm và đòi ra “ở riêng”. Thế nhưng giờ thì ổn rồi, không đòi đi nữa rồi (chắc do công thuyết phục của Cống và Việt Hiếu đây)

Ôi giời ạ, mới học có lớp 9 mà đòi ra ở ngoài. Chắc bọn ranh này tưởng cứ hít thở khí trời là cái bụng sẽ no tròn và giấc ngủ sẽ say tít đây. Rõ cái tuổi dở ông, dở thằng, dở khôn, dở dại. Cũng đã không biết bao lần mẹ bảo Cống rằng mẹ cầu cho con của Cống sau này cũng bướng bỉnh, ngang ngạnh như cua giống Cống để cho Cống được thưởng thức cho “sướng”.

Ngồi một lúc Cống còn “tiết lộ” thêm:
– Thằng Trung bị bạn gái đá rồi. Vừa tặng con bạn gái cái điện thoại xong thì nó đá, nó tuyên bố chia tay. Trung bây giờ yêu một con bé ở trường NBK. Con bạn gái cũ của thằng Trung mọi bữa thích thằng Hiếu, thằng Hiếu ghét lắm nhưng giả vờ xuôi. Thằng Hiếu nó đang lên âm mưu trả thù con đấy cho thằng Trung.

Mẹ hỏi:
– Trả thù kiểu gì?

Cống bào:
– Thì cứ giả vờ cũng thích con bé đó, tặng cho nó vài thứ quà vớ vẩn cho nó sướng. Chờ đến dịp nào đó chơi cho con bé đó một vố, rủ nó đi shopping, tìm tặng nó một món quà thật đắt tiền. Trong lúc chờ họ gói quà thì giả vờ đi vệ sinh rồi chuồn luôn.

Mẹ nghe xong thì “cấm khẩu rồi ngất lịm”.

“Bọn mẹ” ngày xưa tuy là học trò “cá biệt” nhưng có lộn mấy vòng cũng không nghĩ ra những trò láo toét như các con bây giờ.

Sợ bọn bay quá bọn bay ơi. Mới lớp 9 mà đã lắm trò ma mãnh thế này thì bố mẹ cũng đến phát ngất với các con.

Hu hu… mẹ chưa tỉnh mà vẫn phải đi “ngất” tiếp đây.

 

Chuyên mục: Viết cho con trai

  • « Go to Previous Page
  • Go to page 1
  • Go to page 2
  • Go to page 3
  • Go to page 4
  • Go to page 5
  • Interim pages omitted …
  • Go to page 7
  • Go to Next Page »

Primary Sidebar

PGS.TS Nguyễn Thị Phương Hoa
Giám đốc Nhịp Cầu Đức CTC

Bài viết mới

  • Đại nhạc hội Giáng sinh 2020 kỉ niệm 5 năm thành lập Nhịp Cầu Đức CTC
  • Kĩ năng sống (2)
  • Kĩ năng sống (1)
  • Chuẩn bị hành trang du học
  • Để con không vô cảm

Phản hồi gần đây

  • Dương Duy Thảo trong Bài phát biểu tại lễ khai mạc triễn lãm về bảo vệ môi trường tại Viện Goethe HN
  • Guest trong Bài phát biểu tại lễ khai mạc triễn lãm về bảo vệ môi trường tại Viện Goethe HN
  • nguyễn thu hiền trong Bài phát biểu tại lễ khai mạc triễn lãm về bảo vệ môi trường tại Viện Goethe HN
  • BacGiang trong Thông gia nhà mình
  • Guest trong Thông gia nhà mình

Our Visistor

023070
Views Today : 19
Views Yesterday : 17
Views Last 7 days : 872
Views Last 30 days : 1772
Views This Month : 1283
Views This Year : 4192
Total views : 39665

Secondary Sidebar

Bài viết

  • Bài viết của tôi
  • Bài viết từ độc giả
  • Bài viết ưa thích
  • Viết cho con trai

Đào tạo

  • Tư vấn du học Đức
  • Các khóa bồi dưỡng
  • Sau đại học
  • Đại học
  • Đơn vị đã tham gia giảng dạy

Nghiên cứu

  • Bài tham gia hội thảo
  • Bài đăng trên tạp chí
  • Sách đã xuất bản
  • Đề tài nghiên cứu

Liên kết

  • Facebook Phương Hoa
  • Nhịp cầu Đức CTC
  • PTE Online

Copyright © 2025 · Phương Hoa