{jcomments on}
Câu chuyện thứ nhất
Mẹ của Sơn, bạn Cống, muốn cu cậu thêm một buổi học tiếng Anh tại một trung tâm ngoại ngữ vào sáng chủ nhật. Đã quá mệt mỏi cả tuần học vì học chính với học thêm, cu cậu chỉ mong có buổi sáng chủ nhật để ngủ nướng một chút nên định "phản đối". Thế nhưng, với bản tính hiền lành nên khi nhìn ánh mắt vừa "cầu khẩn" vừa nghiêm nghị của mẹ, Sơn bảo:
– Thôi cũng được mẹ ạ. Con đằng nào thì cũng đang ở dưới địa ngục rồi, phải bước thêm một bước nữa cũng không sao.
Câu chuyện thứ hai
Cả nhà đang phấn khởi vì Mơ được giải nhất trong một cuộc thi học sinh giỏi (lớp 5) TP Hà Nội. Bố mẹ nói cười ríu rít, hàng xóm cũng ghé vào chia vui. Mọi người đang trong cơn hứng khởi thì bỗng nhiên Mơ buông cho một câu:
– Mẹ ơi, con thi được giải nhất thành phố như thế thì vào trường …. nhà mình sẽ không phải mất tiền nữa chứ mẹ?
Khách says
ôi bé Sơn nói như cụ non ý, sao em ý hiểu thế nào là địa ngục nhỉ? Hic hic khổ thân trẻ con quá. Lúc con đi gia sư cho em học sinh lớp 11 cũng thế, thấy thương tụi học sinh bi h quá. Nó kêu ca là phải học thêm cả tuần, hết Toán, Văn, Anh lại cả Hóa, Lý… Hic hic… lớp 11 thì ko nói, đằng này mới bé tí,lớp 5 lớp 6 mà đã phải học thế này… Bao giờ mới thôi cái tình trạng này đây. Bé tí đã biết nghĩ “chạy” trường điểm, với bước thêm 1 bước xuống địa ngục… Thật là đánh cắp tuổi thơ của trẻ con.. Nền GD này ác quá 🙁 🙁
Khách says
Ôi, nghĩ lại thì hồi xưa thực ra mình cũng suýt soát ở địa ngục rùi, hix. May ra có thế hệ 7X trở về trước là còn được hưởng trọn cuộc sống trần gian hehe
Khách says
co ui! Co co’ web nay suu tap truyen hang ngay thich nhi! 😀 Co’ khi em cung phai lam` 1 cai’ vet’ nhat ki’ cho thang ku con! 😀
Khách says
Co ui! Co’ web de luu lai nhung khoang khac’ the’ nay` thich’ that day! 😀