Mình tuổi chưa hẳn đã già nhưng tính tình xem ra còn trẻ trung lắm, mặt mũi lúc nào cũng hớn ha hớn hở. Từ sáng bảnh mắt (gọi là bảnh mắt cho oai chứ hôm nào không có việc gì gấp gáp cũng bình minh lúc 8, 9 giờ sáng – đang học cách sống chậm) cho đến nửa đêm miệng lúc nào cũng hát líu lo (tất nhiên trừ những lúc miệng được dùng vào việc cáu). Có lẽ tại cái mặt mình hay toe toét, tính mình thân thiện, vui vẻ và cũng thích “gẫu” nên cũng hay được những người trẻ, nhất là các học trò, tìm đến tâm sự nỉ non nọ kia. Ti tỉ ngũ muội các chuyện lớn, chuyện nhỏ cũng mang ra dốc hết với cô, hi hi…. Nào chia tay người yêu, nào “ông bô bà bô” cãi cọ nhau, nào em út không ngoan, hoặc bị trầm cảm do giáo viên mắng mỏ trên lớp, nào quan hệ bạn bè sứt mẻ, nào đi gia sư bị “phiền nhiễu, quấy rối”, nào lỡ có thai ngoài ý muốn, nào ốm đau bệnh tật, nào chán chường với cái sự đời, sự học hành do cha mẹ sắp đặt, nào mất phương hướng cuộc đời, không còn biết mình là ai, chán sống muốn tự tử,…rồi du học du heo,…. vân vân và vân vân. Nói chung là gi gỉ gì gi cái gì cũng “trút” hết với cô. Kể ra thì cũng vui vui vì được bọn trẻ tin cậy sẻ chia, nhưng niềm vui có lẽ bé hơn nhiều so với nỗi sợ. Sợ dính vào cái “dớp” của dân tư vấn tâm lý, cái dân vẫn được mình xếp vào loại “việc người thì sáng, việc mình thì quáng” (nhìn ra xung quanh thì thấy ngay ấy mà). Sợ lắm, sợ lắm…. he he… [Read more…] about Chuyện gẫu
Bài viết của tôi
Học làm đàn bà đích thực thời bão giá
Từ thời con gái, nó đã là đứa tuềnh toàng, đuểnh đoảng, vụng về đủ thứ. Bao năm thời bao cấp thiên hạ đầu tắt mặt tối lao động như khổ sai, nào cuốc đất trồng rau, nào đan len, cuộn thuốc lá, rồi nuôi lợn, nuôi gà, vịt. Đến lũ bạn cùng lứa đứa nào cũng tần tảo làm thêm giúp gia đình. Chỉ có nó là lúc nào cũng phởn, mặt mũi nhơn nhơn, chẳng mấy khi chăm chỉ việc nhà. Có một lần duy nhất nó (lúc đang là sinh viên) và thằng em nuôi lợn, một con lợn bé tí xíu, cỡ 3kg. Người ta nuôi lợn để cải thiện cuộc sống, còn nó nuôi lợn để chơi. “Em lợn” ngày nào cũng được tắm xà phòng, bọt trắng xóa, thơm lừng. Tối đến, “em lợn” còn được chị em nó dắt ra một góc phòng (chẳng dám gọi là phòng khách vì cách 1 cái ri đô là giường ngủ của bà nội nó) để vuốt ve lúc xem tivi. Bố mẹ nó cứ lo thon thót cái loại đàn bà con gái đó đứa nào to gan lắm cũng chẳng dám rước về. Có mà báo hại.
Chuyện cỏn còn con?
Câu chuyện thứ nhất
– Em chào cô ạ. Thưa cô, em là…. học viên cao học lớp…..
– Chào em.
– Em muốn nhờ cô một việc. Cô sang thư viện bên trường sư phạm mượn giúp cho em 2 cuốn luận văn cao học nhan đề…..
– Cô đang bị ốm.
– Vậy cô nhờ sinh viên của cô giúp em.
– Sinh viên đang trong kì nghỉ hè em ạ.
– Cô cố gắng giúp em với. Em phải đến trường cả tuần không thể lên Hà Nội được mà em lại cần lắm để tham khảo viết luận văn.
– Rất tiếc là cô đang ốm.
– Khi nào cô khỏi ốm cô giúp em với, em không thể lên Hà Nội được vì em bận việc ở trường.
Trong bữa cơm tối, đem chuyện này ra phàn nàn với ông con thì được ông con khuyên:
– Theo con, mẹ vẫn nên giúp cho cô học viên ấy. Con thấy ở trường con chưa có giáo viên nào từ chối giúp đỡ học sinh khi được học sinh nhờ mẹ ạ. [Read more…] about Chuyện cỏn còn con?
Và hôm nay tôi mơ….
Mấy bữa nay dân Đức nhớn nhác vì “chú” Guttenberg, Bộ trưởng Bộ quốc phòng Đức, bị tố “đạo văn một cách trơ trẽn”, có những chỗ sao chép “dài đến hơn một trang”. Nếu Đại học Bayreuth, nơi Guttenberg bảo vệ luận án tiến sĩ (năm 2007), điều tra ra tội này mà có thật thì coi như sự nghiệp đang lên của vị chính trị gia tài giỏi, trẻ trung (mới có 39 tuổi) này có lẽ như đứt.
Nghĩ mà kinh với cái nước Đức. Đến Bộ trưởng Bộ quốc phòng mà báo chí cũng dám phanh phui. “Đạo” có dăm ba trang nhưng có lẽ sẽ đủ để kết liễu sự nghiệp đang lên của một chính trị gia. Sực nhớ đến câu cách ngôn rất hay của Tây Ban Nha: “Luật pháp cũng mong manh như một chiếc mạng nhện, chỉ bắt được ruồi muỗi và côn trùng chứ không bắt được bò tót”. Câu này xem ra không đúng ở nước Đức rồi. [Read more…] about Và hôm nay tôi mơ….
Nhớ Tết xưa…
Ngày xưa sao mà khổ.
Cả nhà 6 miệng ăn nhưng bữa nào món chủ đạo cũng chỉ rau muống luộc. Hôm nào có tí gì tươi tươi như cá kho (cá đồng tiền bé tí tẹo, mình mỏng dẹt, rặt xương là xương, hoặc cá mè ranh), hay tí thịt bạc nhạc rang đã là tươm tất lắm, người cứ sướng run lên.
Ngày còn bé, năm nào cũng mong ngóng đến Tết.
Mong đến Tết để được ăn ngon, được mua quần áo mới.